
Từ lâu, khu vực bãi sông Hồng đã là nơi mưu sinh của hàng trăm người dân làm các nghề như trồng chuối, bốc vác, chăn nuôi nhỏ lẻ. Dù sống và làm việc ngay giữa lòng thủ đô, họ vẫn không có một mái che ổn định do quy định cấm xây dựng.
Nhiều gia đình phải dựng tạm những chiếc chòi lá mong manh, thậm chí sống với cảnh thiếu điện, thiếu nước, đối mặt với nắng gắt mùa hè và rét buốt mùa đông.
Chính vì vậy, thông tin thành phố đang cân nhắc cho phép dựng lán trại tạm để phục vụ sinh hoạt và sản xuất được người dân nơi đây xem là rất tuyệt vời. Họ mong muốn có được những chỗ nghỉ ngơi đàng hoàng khi lao động ngoài trời, có thể yên tâm với một mái che kiên cố hơn, không lo bị tháo dỡ hay xua đuổi.
Tuy nhiên, không phải ai cũng cùng một tâm trạng. Một số người dân ngụ cư từ Hưng Yên, vốn thuê đất để canh tác tại đây, lại tỏ ra thờ ơ với thông tin này. Theo họ, “có cho hay không cũng vậy”, bởi họ chỉ làm tạm rồi về, ít quan tâm đến quy hoạch hay sự ổn định lâu dài. Quan điểm này khiến việc quản lý tổng thể vùng bãi trở nên khó khăn hơn khi nhiều nhóm cư dân có nhu cầu và thái độ khác nhau.
Bên cạnh đó, vùng bãi sông Hồng vốn nằm trong hành lang thoát lũ, việc cho phép xây dựng, dù là tạm thời cũng cần những tính toán kỹ lưỡng để không ảnh hưởng đến an toàn chung, đồng thời phải có quy định rõ ràng về quy mô, mục đích sử dụng và trách nhiệm bảo vệ môi trường.
Dẫu còn những ý kiến trái chiều và thách thức trong triển khai, chính sách xem xét xây dựng tạm ở bãi sông Hồng vẫn thắp lên kỳ vọng về một sự thay đổi không chỉ ở diện mạo vùng ven sông, mà còn ở việc nhìn nhận và bảo vệ quyền lợi của những người lao động thầm lặng đã gắn bó với mảnh đất này nhiều năm qua.