Tôi luôn nhớ tình cũ dù không bằng vợ

Tôi luôn nhớ tình cũ dù không bằng vợ

bởi

trong
Tôi luôn nhớ tình cũ dù không bằng vợ

Ở tuổi 33 và đã có gia đình, tôi vẫn không thể quên được hình bóng mối tình đầu giản dị.

Tôi 33 tuổi, lập gia đình một năm, vợ kém hai tuổi. Vợ tôi là người gốc Hà Nội, sinh ra trong một gia đình có truyền thống kinh doanh buôn bán ba đời. Tôi quen biết em khi được một chị học cùng lớp đại học giới thiệu. Trước khi yêu và lấy vợ, tôi có một mối tình khi 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, còn em chuẩn bị là sinh viên năm thứ ba. Em quê ở miền Trung, theo như những gì em chia sẻ, gia đình em rất khó khăn, bản thân là con út trong gia đình nên bố mẹ rồi các anh chị cũng cố gắng cho em theo sự nghiệp học tập.

Em học rất giỏi, các kỳ học đều được học bổng. Chúng tôi yêu nhau được hai năm rồi chia tay vào năm 2016, khi em chuẩn bị tốt nghiệp đại học, bởi thời điểm đó tôi chuẩn bị sang Bỉ học thạc sĩ. Tôi là người nói lời chia tay, nghĩ rằng cả hai đều có tương lai ở phía trước, tôi sẽ du học kéo dài gần 5 năm, em cũng phải tính đến chuyện lập gia đình, không thể bắt em phải chờ đợi mà bỏ lỡ cơ hội cũng như niềm hạnh phúc của em.

Em ra trường và ở lại Hà Nội làm việc nhưng công việc rồi thu nhập không được đảm bảo nên cũng sang Nhật Bản theo diện kĩ sư để làm việc. Kể từ thời điểm đó chúng tôi nói chuyện, trao đổi với nhau về cuộc sống qua chat. Đến đầu năm 2024, tôi chính thức lập gia đình, gửi thiệp mời tới em nhưng thời điểm đó em vẫn bên Nhật, chưa về nước, chỉ gửi quà mừng và chúc hạnh phúc vợ chồng tôi. Gần đây tôi vô tình gặp lại em tại một diễn đàn doanh nghiệp khi em đã về nước được hai tháng, đang làm phiên dịch. Tôi và em chỉ kịp gặp nhau thời gian ngắn tại diễn đàn, chào nhau, hỏi han bằng những câu chuyện cuộc sống, công việc. Biết em chưa lập gia đình, tôi cũng chúc em sớm tìm được hạnh phúc của cuộc đời.

Từ khi gặp lại, tâm trí tôi nghĩ về em rất nhiều, khiến tôi có những cảm xúc, cảm giác rất bâng khuâng, bởi đó là mối tình đầu. Tôi cũng ước được quay về thời điểm đó để lựa chọn lại, không đến được với em tôi rất tiếc. Em không xinh đẹp bằng vợ tôi, gia đình không có điều kiện được như vợ tôi nhưng nét giản dị, duyên dáng trên khuôn mặt khiến tôi luôn nhớ về em. Nhiều lúc ở bên cạnh vợ, tôi cố giấu đi cảm xúc của mình. Tôi không thể để tình trạng này kéo dài mãi vì đã có vợ, sẽ rất ảnh hưởng đến công việc rồi cuộc sống của tôi nữa. Thế nhưng quên đi được một người thật khó, mong các bạn chia sẻ cùng.

Quang Hòa