
Trong phiên họp ngày 14.5, Thủ tướng Chính phủ đã yêu cầu mở cao điểm tấn công, truy quét hàng lậu, hàng giả, gian lận thương mại. Mệnh lệnh đã ban, trách nhiệm đã gọi tên. Song, người dân mong chờ không chỉ là đợt cao điểm mà là cuộc thanh lọc từ gốc rễ, lấy lại niềm tin, sự liêm chính của cơ quan công quyền.
Trước đó, cựu Cục trưởng Cục An toàn thực phẩm bị khởi tố vì nhận hối lộ không còn đơn thuần là một vụ án. Đó là lời cảnh tỉnh rằng, khi người được giao bảo vệ sức khỏe nhân dân lại cấu kết, tiếp tay cho kẻ xấu thì lằn ranh giữa công lý và tội ác trở nên mỏng manh đến rùng mình. Người tiêu dùng không chỉ uống nhầm thuốc, ăn phải chất độc, mà còn nuốt cả sự phản bội từ niềm tin công quyền.
Thủ tướng đã nói rất rõ: “Bảo vệ quyền lợi, sức khỏe của nhân dân phải đặt lên trên hết, trước hết”. Muốn làm được điều đó, không thể chỉ trông chờ vào một vài chiến dịch ngắn hạn, mà cần siết lại cả hệ thống trách nhiệm, từ cấp ủy, người đứng đầu, đến từng mắt xích công quyền đang buông lỏng hoặc làm ngơ trước sai phạm.
Cái giả không chỉ tồn tại ngoài chợ, trong những lọ thuốc trôi nổi, hộp thực phẩm không nguồn gốc, hay nhãn mác xuất xứ “made in niềm tin”. Nó len lỏi trong tư duy nhiệm kỳ, lòng tham, sự thoái hóa của cán bộ; trong văn bản đóng dấu mà không giám sát; trong báo cáo thành tích che mờ thực trạng. Một đất nước không thể mạnh nếu ngay cả niềm tin vào chất lượng hàng hóa, y tế, giáo dục… cũng bị làm nhái.
Trong loạt bài Tràn lan hàng giả, hàng nhái trên sàn thương mại điện tử đang đăng tải, Báo Thanh Niên cũng chỉ rõ: Sàn thương mại điện tử đáng lẽ là biểu tượng của văn minh tiêu dùng thời 4.0 lại đang bị biến thành “cứ điểm” của gian lận, lừa đảo. Thế giới số không tự tạo ra tội phạm. Chính sự lỏng lẻo trong kiểm soát, sự vô cảm trong điều hành, và đôi khi là sự bảo kê ngầm từ những người lẽ ra phải bảo vệ luật pháp đã khiến hàng giả sống khỏe, sống dai hơn hàng thật.
Bởi thế, mệnh lệnh của Thủ tướng hôm 14.5 không chỉ là lời hiệu triệu tấn công vào hàng lậu mà còn là lời cảnh báo: Nếu không truy quét tận cùng những “vùng xám” của bộ máy, những kẻ tiếp tay và bao che, thì mọi đợt cao điểm cũng sẽ khó nhổ được tận gốc rễ.
Người dân chỉ mong được sống trong một xã hội mà cái thật luôn mạnh hơn cái giả – từ viên thuốc, bó rau, đến lòng tin vào luật pháp. Chống hàng giả không chỉ là chống tội phạm, mà là cuộc chiến đạo lý của quốc gia, lấy lại niềm tin vốn đang bị xói mòn.