Tiến sĩ ngôn ngữ Đỗ Anh Vũ: “Viết văn không thể giàu”

Tiến sĩ ngôn ngữ Đỗ Anh Vũ: “Viết văn không thể giàu”

bởi

trong

Mới đây, tại sự kiện ra mắt sách Gặp lại giữa lưng chừng nhân thế của tác giả Thu Hằng, Tiến sĩ ngôn ngữ Đỗ Anh Vũ bộc bạch: “Người viết văn vẫn phải làm nghề khác để có thêm thu nhập, nhưng viết vì đam mê và sự thôi thúc phải viết ra mới thấy thoải mái”.

Tiến sĩ ngôn ngữ Đỗ Anh Vũ: “Viết văn không thể giàu”

Tác giả Thu Hằng (bên trái) và Tiến sĩ Đỗ Anh Vũ tại buổi ra mắt cuốn sách “Gặp lại giữa lưng chừng nhân thế” (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Ông Đỗ Anh Vũ cho biết, viết văn – ở Việt Nam cũng như nhiều nơi khác – hiếm khi mang lại cuộc sống sung túc. Số nhà văn có thể sống hoàn toàn bằng nhuận bút là rất ít. Phần lớn đều phải làm thêm nhiều công việc khác như giảng dạy, làm báo, biên tập hay thậm chí kinh doanh, để duy trì mức sống tối thiểu.

“Nhưng nếu không thể giàu, điều gì giữ chân họ lại với trang viết?”, câu trả lời nằm ở khía cạnh tinh thần. Thạc sĩ, diễn giả Nguyễn Quốc Vương chia sẻ: “Người viết lách không thể giàu, nhưng họ cảm thấy vui và hạnh phúc khi được sống có ích, được cống hiến cho đời”.

Với Nguyễn Quốc Vương, viết là hành động cho đi, chia sẻ tri thức, cảm xúc, kinh nghiệm và niềm tin. Khi con chữ được kết tinh từ những trải nghiệm chân thành, chúng có thể chạm tới người đọc, nâng đỡ và soi sáng cuộc đời họ.

Dịch giả Trung Phạm, một trong những người tham dự sự kiện cũng bày tỏ sự đồng tình: “Khi được làm việc có ích cho cuộc sống, đó là điều quan trọng nhất”. Với niềm tin ấy, anh chọn nghề dịch sách – công việc âm thầm nhưng có sức lan tỏa mạnh mẽ.

Trung Phạm là dịch giả trẻ được ghi nhận trong giới xuất bản. Anh đã chuyển ngữ nhiều tác phẩm nổi tiếng, góp phần đưa tri thức nhân loại đến gần hơn với độc giả Việt. Không chỉ chuyển ngữ, anh còn thể hiện sự cẩn trọng và tinh thần trách nhiệm trong từng câu chữ, để giữ trọn tinh thần nguyên bản của tác phẩm.

Chia sẻ tại sự kiện, Trung Phạm cho biết: “Dịch sách là cách tôi góp phần xây dựng cầu nối giữa tri thức và cộng đồng. Khi thấy một cuốn sách mình dịch được đón nhận và áp dụng trong cuộc sống, tôi cảm thấy công việc mình làm là có ý nghĩa”.

Nhiều người tham dự đã bày tỏ sự đồng cảm với chia sẻ của anh. Trong xã hội ngày càng đề cao hiệu quả kinh tế, lựa chọn con đường mang giá trị tinh thần như Trung Phạm tạo nên cảm hứng và nhắc nhở rằng: Sống có ích luôn là điều đáng quý.

Tiến sĩ ngôn ngữ Đỗ Anh Vũ: “Viết văn không thể giàu” - 2

Thạc sĩ – Diễn giả Nguyễn Quốc Vương tại sự kiện (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Tác giả Thu Hằng lại mang đến một góc nhìn sâu hơn về chức năng chữa lành của văn chương. Cô chia sẻ mình bắt đầu viết khi rơi vào trạng thái trầm cảm nặng. Trong những tháng ngày tưởng như không còn lối thoát, việc cầm bút, tạo ra nhân vật, câu chuyện và thế giới tưởng tượng đã giúp cô “thở được”. Viết khi ấy không còn là lựa chọn nghệ thuật, mà trở thành phương tiện cứu rỗi tinh thần.

“Viết văn không thể giàu” – đó là thực tế không dễ chối bỏ. Nhưng nó cũng là lời nhắc về những giá trị đích thực. Nếu chỉ chạy theo tiền bạc, người viết dễ rơi vào hoài nghi, mệt mỏi. Nhưng nếu viết vì tình yêu ngôn ngữ, vì lòng trắc ẩn với con người và khao khát sẻ chia, thì chính hành trình ấy đã là phần thưởng.

Tham dự sự kiện ra mắt Gặp lại giữa lưng chừng nhân thế, tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh nói: “Chúng tôi viết bằng tất cả đam mê, nhưng không thể bỏ qua thực tế rằng đời sống mưu sinh luôn hiện diện. Cơm áo không đùa với khách thơ là điều rất thật với người cầm bút hôm nay”.

Cùng quan điểm, tác giả Ngọc Trâm chia sẻ: “Sáng tác không chỉ là nghệ thuật, mà còn là cuộc đối thoại không ngừng giữa tâm hồn và đời sống. Chúng tôi luôn trăn trở làm sao để giữ được ngọn lửa nghệ thuật mà vẫn bước đi vững vàng trong đời thường”.

Gặp lại giữa lưng chừng nhân thế là tiểu thuyết tình yêu kể về một cặp đôi yêu nhau qua hai kiếp. Ở kiếp trước, nàng là tiểu thư nhà quyền quý, chàng là võ tướng điển trai. Họ không thể đến được với nhau vì thù hận giữa hai gia đình. Tới thời hiện đại, họ gặp lại nhau như một sự sắp đặt của định mệnh…

Không hô hào, không triết lý, tác phẩm đơn thuần là một chuyện tình đẹp, một bản tình ca sâu lắng về nhân duyên.