Nghe mẹ nói xấu vợ, chồng tôi có “chiêu độc” giúp cả nhà êm ấm

Nghe mẹ nói xấu vợ, chồng tôi có “chiêu độc” giúp cả nhà êm ấm

bởi

trong

Tôi và chồng tôi đều 30 tuổi, cưới nhau đã 4 năm. Ngày chồng đưa tôi về ra mắt, mẹ chồng tỏ ra không hài lòng.

Chồng tôi không nói nhưng hàng xóm nói cho tôi biết, mẹ chồng chê tôi xấu hơn con trai bà, công việc cũng không tốt bằng con trai bà, hoàn cảnh gia đình phức tạp vì bố mẹ ly hôn. Nói chung, trong mắt bà, tôi hoàn toàn không cân xứng.

Chồng chưa từng kể cho tôi nghe những chuyện này. Anh chỉ nói, bố anh mất sớm. Một mình mẹ nuôi hai anh em anh rất vất vả. Từ nhỏ, anh và em gái luôn cố gắng làm tốt mọi việc để mẹ vui lòng. Anh là hình mẫu “con ngoan trò giỏi” để các bà mẹ khác nêu gương cho con họ.

Mẹ anh luôn cho rằng, con mình là nhất. Có lẽ vì thế, bà kỳ vọng nhiều vào con dâu. Anh bảo tôi đừng để ý nhiều đến mẹ anh, chỉ cần biết anh yêu tôi là được. Dù sao sau khi cưới, chúng tôi cũng sinh sống và làm việc trên phố, không sống chung với bà.

Tôi nghĩ để đến được với nhau, có lẽ chồng tôi đã phải làm “công tác tư tưởng” với mẹ anh rất nhiều. Vậy nên, tôi luôn tự nhủ, mình sẽ cố gắng làm vợ hiền, dâu thảo để anh không khó xử giữa một bên là mẹ, một bên là vợ.

Nghe mẹ nói xấu vợ, chồng tôi có “chiêu độc” giúp cả nhà êm ấm
Chồng tôi không bao giờ để mẹ buồn tủi, cũng không để vợ mình phải chịu ấm ức lâu (Ảnh minh họa: Sina).

Nhưng có những chuyện không phải cứ cố gắng là được. Dù mẹ chồng không thể hiện thái độ rõ ràng, tôi vẫn biết mẹ không thích tôi. Mẹ hay để ý, phê bình tôi từ những chuyện rất nhỏ. Mẹ chê tôi không khéo léo, lại nói chồng tôi chiều vợ quá không hay.

Tôi sinh con đầu, muốn nuôi con theo khoa học, mẹ lại nhất nhất phải theo kinh nghiệm ông bà xưa nay. Tôi nuôi dạy con theo kỷ luật, bà lại cho rằng, trẻ con chưa biết gì, cần được yêu thương, chiều chuộng. Tôi không cãi nhưng cũng không làm theo nên mẹ giận, bảo tôi bướng bỉnh, không tôn trọng ý kiến người lớn.

Đỉnh điểm là đợt vừa rồi, con trai tôi nghỉ hè hai tuần. Bố mẹ bận đi làm, gửi con về quê thì không yên tâm. Chồng tôi quyết định nhờ bà nội lên hỗ trợ.

Vì vốn không thích tôi nên có vẻ như tôi làm gì cũng không vừa mắt, nói gì cũng không vừa tai mẹ chồng. Ở nhà, mẹ qua lại với mấy bà hàng xóm, nói xấu tôi đủ điều. Những lời ấy đến tai tôi khiến tôi rất ấm ức.

Tôi kể với chồng rồi tủi thân khóc. Chồng tôi nói, chỉ cần tôi phối hợp với anh, mọi chuyện cứ để anh lo.

Kể từ hôm đó, mỗi lần về nhà, nghe mẹ phàn nàn cái gì là anh lại nổi nóng lôi tôi vào phòng, quát nạt rất to, đập bàn đập ghế. Anh trách tôi chỉ có việc làm mẹ chồng vui thôi mà cũng không làm được khiến anh buồn và thất vọng. Nghe những lời mẹ anh than phiền với hàng xóm mà anh đau lòng.

Một lần, anh mang gương mặt ủ rũ ngồi nói với mẹ mình ở phòng khách. Anh bảo mẹ vất vả nuôi anh ăn học thành người. Anh không báo đáp mẹ, lấy vợ xong còn để mẹ phiền lòng.

Anh nói: “Vợ con yêu chồng, thương con, biết vun vén gia đình nhưng lại làm dâu không khéo. Với con, mẹ là người quan trọng nhất, vợ không có người này thì lấy người khác”.

Mẹ anh nghe xong hốt hoảng, bảo rằng thực ra tôi còn trẻ, tính tình có chút ương bướng, chứ cũng không đến nỗi nào. Chỉ tại mẹ già rồi, có lẽ cái nhìn có hơi khắt khe, chứ hàng xóm đều nói tôi tính tình hiền ngoan, tốt bụng.

Mẹ bảo chồng tôi: “Mẹ chỉ muốn các con hạnh phúc, đâu muốn chia rẽ hai đứa làm gì. Còn cháu đích tôn của mẹ nữa chứ, làm gì có ai chăm con tốt bằng mẹ. Mấy hôm nữa mẹ về quê rồi, con cũng đừng nặng nhẹ với vợ con nữa”.

Kể từ hôm đó, thái độ của mẹ chồng thay đổi hẳn. Mấy chị hàng xóm kể với tôi, mẹ khen anh là người con có hiếu, biết dạy vợ. Mẹ tin chắc rằng, con trai mình sẽ không để vợ “đè đầu cưỡi cổ”. Trong nhà phải có tôn ti trật tự mới nề nếp, gia phong được.

Tôi đem chuyện kể với mẹ mình. Mẹ khuyên tôi nên quan tâm đến mẹ chồng hơn. Những bà mẹ đơn thân, cả cuộc đời tình thương dồn hết cho con họ. Họ luôn lo sợ con dâu “soán ngôi”, cướp mất vị trí quan trọng của mình trong tim con trai. Thay vì buồn giận, hãy mở lòng bao dung và yêu thương nhiều hơn.

Tôi cảm ơn chồng tôi rất nhiều. 4 năm làm dâu, anh chưa từng để tôi và mẹ chồng rơi vào tình huống khó xử nào. Anh cứ giải quyết từng việc một, không để mẹ buồn tủi, cũng không để vợ phải chịu ấm ức lâu.

Hóa ra, quan hệ mẹ chồng – nàng dâu xấu hay tốt, vai trò người ở giữa vô cùng quan trọng. Người chồng là cầu nối, hay là bức tường cũng đều do cách họ hành xử thế nào mà nên.

Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.