Tuổi Trẻ cùng tôi những ngày mưu sinh

Tuổi Trẻ cùng tôi những ngày mưu sinh

bởi

trong
Tuổi Trẻ cùng tôi những ngày mưu sinh

Ảnh minh họa: LÊ TIẾN BIN

Ngày đó những tờ báo giấy là món ăn giải trí tinh thần không thể thiếu đối người dân TP, đặc biệt là tờ Tuổi Trẻ

Mỗi sáng ra sạp lấy báo đi bán, tôi thường đặt chồng Tuổi Trẻ lên trên với số lượng áp đảo những tờ báo còn lại. Bởi vì khách hàng của tôi ưa Tuổi Trẻ không kể trẻ già.

Người già xem Tuổi Trẻ cập nhật tin tức thời sự trong và ngoài nước nóng hổi từng ngày. Vừa đọc báo vừa nhâm nhi ly cà phê buổi sớm. Người trẻ lật giở những trang báo còn thơm mùi giấy xem mục thể thao, truyện cười hoặc giáo dục.

Đây là giai đoạn tôi thấy người trẻ ham mê báo giấy hơn bao giờ hết. Họ xem một cách say mê, thích thú chứ không lướt lật qua loa lấy có và tranh luận sôi nổi cùng nhau những vấn đề vừa xem.

Bán báo Tuổi Trẻ tôi hết sức thoải mái vì chưa lần nào bán ế mang về. Ngược lại số lượng lấy từ sạp tăng thêm vì đắt như tôm tươi. Ngoài số khách bán dọc đường tôi có riêng những người đặt mua hằng tuần, hằng tháng. Sáng nào tôi cũng bỏ báo Tuổi Trẻ sớm cho họ.

Tiền bạc cuối tuần tính luôn một lần. Những vị khách mua Tuổi Trẻ hào phóng và dễ chịu, chẳng tính toán mấy đồng lẻ. Có khi bo thêm nữa.

Bao năm bán báo Tuổi Trẻ, khách mối của tôi có đến hàng trăm người. Tôi nhớ nhất chị khách nữ giàu có, làm nội trợ, sáng nào tôi cũng bỏ cho chị tờ Tuổi Trẻ. Cuối tuần chị trả tiền dư không cần thối lại. Cuối năm chị tặng tôi tiền mua vé xe.

Tôi trân quý và biết ơn tấm lòng vị khách mua báo ấy. Chị không xem thường mà hết sức thương người nghèo. Bao nhiêu năm không một xích mích chuyện tiền bạc. Nụ cười trên môi chị thường trực dịu dàng xóa nhòa khoảng cách giàu nghèo.

Biết ơn Tuổi Trẻ cho tôi gặp những con người tử tế chốn thị thành. Biết ơn Tuổi Trẻ cho tôi những đồng tiền gom nhặt nuôi sống gia đình. Mỗi tờ báo tuy lời không nhiều nhưng tích tiểu thành đại.

Và không quên biết ơn những phần quà tiền mặt giá trị báo trao tặng đến con em học giỏi của những người bán báo như tôi. Đó là mấy lần tôi hay tin tòa soạn sắp có đợt tặng quà. Vội vã tôi gọi về quê bảo con gái gửi giấy khen vào. Quà gửi về. Con tôi chắt chiu dành dụm giúp tôi vơi nhẹ một phần lo toan.

Sau hai mươi mấy năm, tên tuổi Tuổi Trẻ vẫn đứng vững và không ngừng lớn lên. Tờ báo không chỉ chiếm trọn tình cảm của bạn đọc TP mà ở khắp gần xa đều yêu mến.

Bây giờ không còn bán báo nữa, tôi vẫn hay mua Tuổi Trẻ xem tin tức dù báo mạng đã ngập tràn. Đọc Tuổi Trẻ với tôi không giải trí hay cập nhật thông tin mà còn khơi nhớ kỷ niệm xưa cùng Tuổi Trẻ thân quen, những ngày tờ báo rong ruổi cùng tôi mưu sinh khắp nẻo đường thành phố.

tuổi trẻ - Ảnh 2.