Ba câu chuyện của gia đình tôi với Tuổi Trẻ

Ba câu chuyện của gia đình tôi với Tuổi Trẻ

bởi

trong
Ba câu chuyện của gia đình tôi với Tuổi Trẻ

Chở báo cũ cho chùa

Cứ mỗi sáng tầm 5h thì Tuổi Trẻ đã có mặt trong sân nhà, bình thường thời tiết trong lành thì không có gì để nói, còn bữa nào trời mưa thì Tuổi Trẻ cũng được mặc áo mưa như người ta (người giao báo bọc Tuổi Trẻ trong bao ni lông).

Tình bạn với Tuổi Trẻ được bắt nguồn từ ba tôi, cho đến tôi và hiện tại là các con tôi, hy vọng cả hai phía Tuổi Trẻ và gia đình tôi sẽ duy trì sự kết nối này mãi mãi.

Tìm tên mình trên Tuổi Trẻ

Năm 1999 tôi thi đại học – một cột mốc lớn của cuộc đời. Không nhớ chính xác là sau khi thi bao lâu mới có kết quả, nhưng chắc chắn một điều rằng lúc đó muốn biết đậu hay rớt chỉ có cách đợi và dò danh sách dài ngút ngàn trong các trang báo ruột đính kèm của các báo để tìm tên mình.

Và khoảnh khắc dò đi dò lại bao nhiêu lần vẫn không thấy tên mình đâu đã in sâu cảm xúc hụt hẫng lúc đó, tới bây giờ tôi vẫn còn cảm nhận được rõ ràng mỗi khi nghĩ tới.

Kỷ niệm thật buồn nhưng cũng chính vì vậy mà làm bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, cố gắng nhiều hơn trong cuộc sống sau này.

Ước mơ của Thúy

Tuổi Trẻ đăng loạt bài về bệnh nhân ung thư Lê Thanh Thúy gây hiệu ứng xúc động mạnh mẽ cho bạn đọc thời bấy giờ, và sau đó cũng chính Tuổi Trẻ khởi xướng chương trình “Ước mơ của Thúy” ý nghĩa duy trì tới tận hôm nay.

Ba tôi sau khi đọc loạt bài trên đã quyết định ra bưu điện gởi một phần tiền lương ít ỏi của mình để ủng hộ cho chương trình.

Cho tới giờ hằng tháng ba vẫn duy trì việc trích một phần nhỏ thu nhập của mình để ủng hộ cho “mấy đứa nhỏ tội nghiệp”. Một thời gian sau ba rủ thêm được mẹ cùng tham gia, rồi tới tôi và bây giờ là các con tôi.

Cả nhà cùng đồng lòng vì chương trình rất nhân văn, một chút ít tấm lòng chắc chắn không đủ cho các bé, nhưng cả nhà đều hy vọng hàng ngàn tấm lòng cùng với “cây cầu nối” mang tên Tuổi Trẻ ít nhiều sẽ giúp được nhiều mảnh đời, nhiều gia đình bất hạnh.

Có một chi tiết vui về câu chuyện ủng hộ cho chương trình “Ước mơ của Thúy” này.

Cứ sau mỗi dịp Tết, các con sẽ trích một phần tiền lì xì để gởi cho chương trình. Khi gởi ba lấy tên cháu chứ không để tên ba như mọi tháng, vì vậy khi Tuổi Trẻ gọi điện thoại về để xác nhận có phải đây là nhà của ông P.H.D. (tên con tôi) không thì mẹ tôi nghe máy đã trả lời là không phải, vì lúc đó “ông” P.H.D. mới được có 2-3 tuổi gì à.

Cái mà gia đình cho đi thật sự không đáng kể, nhưng cái gia đình nhận lại từ “Ước mơ của Thúy” theo tôi rất lớn, đó là lòng thương người, sự chia sẻ… mà thông qua hoạt động này các con tôi được học, được cảm nhận trực tiếp từ cuộc sống.

Tôi mong có dịp cả gia đình mình sẽ được tham gia Ngày hội Hoa Hướng Dương, để các con thực sự cảm nhận trọn vẹn ý nghĩa chương trình “Ước mơ của Thúy”.

Vòng đời của Tuổi Trẻ

Lúc còn nhỏ tôi có thắc mắc Tuổi Trẻ thì có lợi gì, có lợi cho ai mà ba và tôi đọc mỗi ngày. Lớn lên thì biết rằng những người có lợi ích đầu tiên là tòa soạn, ai cũng có công ăn việc làm để nuôi bản thân và gia đình.

Người vận chuyển, bây giờ được gọi bằng cái tên mỹ miều là dịch vụ logistics, là người đưa Tuổi Trẻ từ nhà in về các địa phương.

Ba câu chuyện của gia đình tôi với Tuổi Trẻ - Ảnh 2.

Quà tặng của Tuổi Trẻ cho gia đình tôi

Sau đó là sạp báo hay những đứa trẻ bán báo dạo – người quen mỗi ngày của bạn đọc Tuổi Trẻ – cũng kiếm sống được, tuy bây giờ càng ngày càng vắng bóng.

Tiếp theo là độc giả, rất nhiều thông tin, kiến thức trong rất nhiều lĩnh vực của cuộc sống được lĩnh hội thông qua Tuổi Trẻ.

Vậy báo đọc xong thì sao? Đã bỏ đi chưa? Xin thưa là chưa…

Gia đình tôi có thói quen gom lại báo sau một thời gian 2-3 tháng và chở tới ngôi chùa gần nhà, nơi định kỳ họ tổ chức bốc thuốc cho những bệnh nhân nghèo.

Những trang báo cũ lúc này sẽ có chức năng gói ghém niềm tin yêu, niềm hy vọng của những hoàn cảnh yếu thế trong xã hội.

Vậy đó mới thấy vòng đời của báo Tuổi Trẻ dài lắm và rất nhiều người trong xã hội này thu được lợi ích từ Tuổi Trẻ, chứ không chỉ đơn thuần là một tờ báo với chức năng chính là cung cấp thông tin cho độc giả.

Tuy biết rằng thời đại online không thể ngăn cản được, nhưng thói quen đọc báo giấy Tuổi Trẻ vẫn chưa thay đổi trong gia đình tôi.

Mong rằng Tuổi Trẻ sẽ tiếp tục và mãi mãi là địa chỉ tin cậy nhất của bạn đọc khi cần tra cứu hoặc cập nhật một vấn đề trong – ngoài nước nào đó.

Mong rằng Tuổi Trẻ sẽ tiếp tục sứ mệnh là cầu nối với các đặc tính dấn thân, bản lĩnh, mạnh mẽ để giúp người dân nói lên tiếng nói nhỏ bé của mình.

50 tuổi, một cột mốt không ngắn cũng không dài, nhưng cũng đủ để Tuổi Trẻ làm bạn thân cho nhiều thế hệ bạn đọc.

Cám ơn Tuổi Trẻ!

Tuổi Trẻ - Ảnh 3.