Chồng ngoại tình, mẹ chồng soi mói, ba chồng khinh thường tôi

Chồng ngoại tình, mẹ chồng soi mói, ba chồng khinh thường tôi

bởi

trong
Chồng ngoại tình, mẹ chồng soi mói, ba chồng khinh thường tôi

Công việc ngân hàng của tôi nhiều áp lực, còn vướng chuyện mất tiền không rõ ràng. Nhà chồng lại không ủng hộ tôi đi làm, luôn trách tôi không ăn cơm nhà, không chăm lo chuyện bếp núc. Mẹ chồng còn bảo tôi hai ngày cuối tuần phải ở nhà nấu ăn chứ. Tôi chuyển chi nhánh về gần nhà chồng, đi làm xa và về muộn, tết về trễ một chút lại bị ba chồng nói móc: “Giờ này còn ai làm việc nữa”. Thậm chí, trong một bữa tiệc, ba chồng còn chấm tôi 5 điểm trước mặt bao người.

Khi tôi mang thai, không có họ hàng bên ngoại nào ở gần, phát hiện chồng lăng nhăng mà không thể tâm sự cùng ai, mẹ chồng chỉ nhìn tôi rồi nói: “Không làm gì à? Ra luộc trứng đi”. Họ còn tưởng tôi bị gì đó vì ra cầu hóng gió, rồi lập tức đi cúng, dán bùa từ trước nhà đến tận phòng. Sau sinh, bà bảo không chăm cháu được vì yếu, nhưng lại sai tôi đi chợ trong khi không đưa tiền. Trước đây lương tôi thấp, vẫn đều đặn góp 2 triệu đồng mỗi tháng tiền chợ. Khi mất tiền và phát hiện nhiều điều không công bằng, tôi ngừng đưa tiền. Về quê ở cữ, tôi bị bà nói ăn bám.

Gia đình mở quán cà phê, tôi vẫn phụ giúp không công, thậm chí tự bỏ tiền mua nguyên liệu, xăng xe. Khi quán phát triển, tôi vẫn không đòi hỏi gì. Đến tháng thứ năm sau sinh, chồng mới đưa ít tiền, tôi lại đưa mẹ chồng. Bà kỹ tính quá mức: rửa rau 7 lần, giá phải nhặt đầu đuôi, thịt chần nước sôi, lau nhà hai lần chưa đủ. Ai tới nhà cũng ngán vì quy tắc quá đáng của bà.

Tôi đi tập thể dục một tuần một buổi trưa, không ảnh hưởng gì, mẹ chồng vẫn soi mói; muốn đi họp lớp vài ngày cũng bị khó dễ chuyện nấu ăn cho cháu. Hôm qua tôi nấu bột cho con, hỏi bà có ăn không, bà gật, nhưng lại soi chuyện lượng đường, sữa, rồi còn nghi ngờ tôi nấu chưa chín. Tôi nói thẳng: “Nếu sợ thì mẹ đừng ăn”. Bà giận, bảo để phần đó cho cháu ăn tiếp tối nay, tôi từ chối vì con ăn không nổi. Tôi chỉ muốn được thở, ra ngoài một chút để cân bằng tinh thần, nhưng khi nói ra lại bị gán là hỗn, bỏ bê con. Tôi từng nhịn vì không muốn xa con, nhưng đến lúc này, tôi đã quá sức chịu đựng. Ba chồng còn đuổi tôi khỏi nhà.

Tôi từng làm quản lý quán, trợ giảng… nhưng từ khi về làm dâu, tôi sống trong một môi trường ngột ngạt, phụ thuộc và không được tôn trọng. Chồng thờ ơ, không có khoản tiền chung, mạnh ai nấy sống. Mẹ chồng luôn dè bỉu, ghen ghét và độc đoán đến từng câu nói. Tôi mệt mỏi, tổn thương trong khi bản thân còn trẻ và yêu đời. Tôi chỉ muốn được sống một cuộc đời tử tế, không bị bóp nghẹt trong một gia đình đầy kiểm soát như thế này nữa.

Hồng Vân