Chỉ vì đi làm về trễ giờ nấu cơm, tôi bị mẹ chồng coi như “gái hư”

Chỉ vì đi làm về trễ giờ nấu cơm, tôi bị mẹ chồng coi như “gái hư”

bởi

trong

Tôi 32 tuổi, làm nhân viên kế hoạch tại một công ty truyền thông. Tôi từng nghĩ chỉ cần mình sống tốt, hiếu thuận, khéo léo trong ăn nói và cư xử thì mọi mối quan hệ trong gia đình chồng sẽ trở nên êm đẹp. Nhưng thực tế lại không giống những gì tôi mong mỏi.

Tôi lấy chồng năm 29 tuổi. Chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng trong căn nhà hai tầng ở ngoại ô thành phố. Ngay từ những ngày đầu về làm dâu, tôi đã cố gắng chứng minh mình là người phụ nữ của gia đình – nấu ăn ngon, giặt giũ sạch sẽ, biết cách thu vén nhà cửa.

Chỉ vì đi làm về trễ giờ nấu cơm, tôi bị mẹ chồng coi như “gái hư”

Mẹ chồng nào cũng từng là nàng dâu nhưng sao vẫn không thể hiểu cho nhau? (Ảnh minh họa: ShutterStock).

Thế nhưng, cuộc sống không chỉ xoay quanh việc bếp núc. Công việc của tôi bắt đầu trở nên áp lực khi công ty mở rộng quy mô.

Tôi thường xuyên phải ở lại văn phòng đến 19h, có khi gần 21h mới về tới nhà. Dù vậy, tôi vẫn tranh thủ nấu nướng vào cuối tuần, dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị đồ ăn cho cả tuần. Tôi nghĩ, chỉ cần mình có tâm, gia đình sẽ hòa thuận.

Nhưng không, tôi không quên được ánh mắt thất vọng của mẹ chồng trong một lần tôi về nhà lúc 20h, mệt rã rời sau cuộc họp khẩn ở công ty. Bà chỉ nhìn tôi rồi thở dài, đủ để khiến tôi cảm thấy mình vừa làm điều gì đó tệ hại.

Từ đó, những lời bóng gió bắt đầu xuất hiện thường xuyên trong bữa cơm. Nào là “phụ nữ thời nay chỉ biết đi làm, chẳng biết giữ lửa cho gia đình”, nào là “con dâu nhà người ta tan làm là về, chứ không lông bông tới tối mịt thế này”…

Tôi nghe xong chỉ biết nhẫn nhịn, cười trừ. Tôi từng giải thích với mẹ chồng rằng, tôi làm việc để góp phần lo cho gia đình và không trốn tránh trách nhiệm của người con dâu, người vợ trong nhà. Dường như mọi nỗ lực đều tan biến trong cái nhìn hoài nghi của mẹ chồng.

Điều khiến tôi đau lòng nhất là những việc tôi làm dường như không ai nhìn thấy. Một bữa cơm thịnh soạn vào cuối tuần có thể bị lãng quên. Nhưng một lần không kịp về sớm nấu cơm lại trở thành “bằng chứng” cho sự vô tâm.

Tôi tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần: Liệu mình có đang sống sai cách không? Có phải phụ nữ dù có giỏi việc nước đến đâu thì cũng phải đảm việc nhà trước đã?

Càng ngày, tôi càng cảm thấy mệt mỏi với việc cố gắng làm hài lòng mọi người. Tôi nhớ có hôm tan làm sớm, tôi tự tay nấu bữa cơm 3 món: Canh chua cá lóc, thịt kho trứng và rau muống xào tỏi. Đó là những món mẹ chồng tôi yêu thích.

Khi dọn cơm, bà chỉ nhìn mâm cơm rồi lạnh nhạt buông một câu: “Hôm nay tan làm sớm à, sao không làm vậy mỗi ngày?”. Tôi đã nín lặng.

Câu nói đó như gáo nước lạnh tạt thẳng vào lòng nhiệt huyết của tôi. Tôi không cần được khen nhưng tôi cần được công nhận. Tôi không cần mẹ chồng yêu thương như con gái ruột nhưng ít nhất, đừng phủ nhận những gì tôi đang cố gắng vun đắp cho mái ấm này.

Chồng tôi, thật tiếc, lại không phải là người đứng về phía tôi. Anh cho rằng, tôi đang “nhạy cảm hóa vấn đề”, rằng mẹ anh “chỉ nói vậy thôi chứ không có ý gì”. Nhưng có những điều không cần lời nói trực tiếp, chỉ cần ánh mắt, chỉ cần thái độ, cũng đủ để người ta tổn thương.

Tôi từng nghĩ đến việc ra riêng nhưng lại sợ điều đó sẽ khiến gia đình thêm căng thẳng. Tôi vẫn muốn giữ gìn mối quan hệ, vẫn hy vọng một ngày nào đó, mẹ chồng sẽ hiểu: Phụ nữ hiện đại không lười biếng, chỉ là chúng tôi đang cố gắng gấp đôi để vừa làm tròn vai trò trong xã hội, vừa giữ gìn hạnh phúc gia đình.

Tôi viết ra những dòng này không phải để than vãn, mà để nói thay cho rất nhiều người phụ nữ đang rơi vào hoàn cảnh tương tự.

Những người phụ nữ vẫn đỏ lửa căn bếp vào mỗi tối dù sáng hôm đó, họ phải đứng thuyết trình trước cả hội đồng quản trị. Những người phụ nữ vừa muốn trở thành người vợ tốt, vừa khao khát được công nhận là người có sự nghiệp.

Tôi tự hỏi: Nếu một người phụ nữ đã cố gắng hết mình để giữ tròn cả hai vai nhưng vẫn bị cho là “không biết làm vợ”. Rốt cuộc, chuẩn mực của người phụ nữ “được lòng” gia đình chồng là gì? Liệu có công bằng không khi mọi nỗ lực đều bị phủ nhận chỉ vì… một bữa cơm muộn?

Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.