Chồng mặc kệ khi biết tôi ngoại tình

Chồng mặc kệ khi biết tôi ngoại tình

bởi

trong
Chồng mặc kệ khi biết tôi ngoại tình

Tôi nghĩ anh không muốn ly hôn chỉ vì sĩ diện gia đình và chưa tìm được ai khác.

Chúng tôi biết nhau từ thời thanh xuân, khi cả hai mới ngoài đôi mươi. Một buổi tiệc chung của bạn bè ồn ào, náo nhiệt nhưng tôi lại nhớ rõ ánh mắt của anh khi chạm vào tôi giữa đám đông, có gì đó rất dịu dàng, ấm áp và quen thuộc nhưng tôi lặng lẽ quay đi. Chúng tôi bằng tuổi. Với tôi khi ấy, bằng tuổi nghĩa là không an toàn. Tôi chưa từng nghĩ một mối tình “ngang hàng” sẽ có tương lai. Thế là tôi lặng lẽ rút lui, không hẹn hò, không nhắn tin trả lời anh. Mọi thứ dừng lại trước khi kịp bắt đầu.

Mười năm sau, khi tôi đang rối bời trong cuộc hôn nhân lạnh nhạt, chồng dửng dưng, con đã lớn, anh bất ngờ quay lại như thể vũ trụ cố tình sắp đặt. Lúc đó tôi yếu đuối, dễ tổn thương thì anh mời tôi đến nhà nấu ăn, tâm sự. Anh trưởng thành, thành công. Chúng tôi trò chuyện hàng giờ, rồi tôi ngã vào anh. Nhưng sau đó, tôi phát hiện anh có bạn gái trẻ. Anh thú nhận có cảm xúc với tôi nhiều hơn. Nhưng tôi dứt vì không muốn trở thành người xen ngang, vướng vào cuộc tình đầy mâu thuẫn, rối rắm.

Tôi chạy trốn. Gần hai năm, anh vẫn không buông, tìm tôi, nhắn tin, thậm chí đến tận nơi tôi sống. Anh bảo chưa từng ngừng nghĩ đến tôi. Tôi thấy lòng mình rung lên, bởi tôi cũng chưa từng quên. Những kỷ niệm giữa chúng tôi ngọt ngào, sâu lắng và rất thật, nhưng điều khiến tôi cảm thấy ít nhất đời mình từng có một mối tình tử tế.

Chồng tôi có lẽ biết hoặc đoán được nhưng không ghen, không hỏi, không quan tâm. Mười năm hôn nhân, giờ chỉ còn lại tình nghĩa. Anh ngủ riêng, không ôm tôi, không còn gần gũi. Tôi tin anh không muốn ly hôn chỉ vì sĩ diện gia đình và chưa tìm được ai khác. Còn tôi không muốn phản bội, nhưng cũng không chịu nổi cảm giác bị bỏ quên.

Tôi đã cự tuyệt người cũ nhiều lần nhưng anh biết cách khiến tôi mềm lòng. Anh vẫn có bạn gái và nói cô ấy chỉ là người anh quen để lấp đầy khoảng trống, rằng anh luôn nghĩ về tôi ngay cả khi ở bên cô ấy. Tôi biết đàn ông nói thế ai mà tin, nhưng trái tim tôi vẫn yếu mềm.

Nhưng điều khiến tôi sợ hãi nhất là ngày nào đó anh cưới, lập gia đình với một cô gái trẻ, có thể sinh con cho anh, điều mà tôi sắp không thể nữa. Anh và tôi bằng tuổi, tôi hiểu gia đình anh sẽ không bao giờ chấp nhận người như tôi: từng có chồng, có con và quá khứ như một vết gấp trong đời. Chúng tôi yêu nhau nhưng không ai dám bước tới. Tôi cảm nhận được tình cảm của anh dành cho mình là thật, đầy đặn, không toan tính nhưng thực tế, lý trí và định kiến xung quanh là bức tường không dễ phá vỡ. Tôi chỉ biết cả hai lại tiếp tục gặp nhau, nhớ nhau, chia xa rồi quay lại… như một vòng lặp không lối thoát. Tôi không biết phải làm sao chúng tôi mới dứt được nhau?

Thùy An