Chồng nhắn tin gạ gẫm em gái tôi

Chồng nhắn tin gạ gẫm em gái tôi

bởi

trong
Chồng nhắn tin gạ gẫm em gái tôi

Tôi hỏi, anh bảo: lúc đó anh say, chỉ nhắn bậy thôi, không có ý gì đâu.

Tôi viết những dòng này với một trái tim đau đớn và rối bời. Có thể với người ngoài, chuyện tôi sắp kể sẽ khó tin, nhưng nó là sự thật khiến tôi hoang mang từng ngày. Chồng, người đàn ông tôi yêu thương, cùng tôi xây dựng gia đình và có hai con gái nhỏ, đã nhắn tin tán tỉnh chính em gái ruột của tôi, đứa em lớn lên cùng tôi, từng là cô bé học tiểu học khi tôi mới quen anh, giờ là sinh viên đại học. Em thường xuyên qua nhà giúp tôi trông con, quét dọn, rất gần gũi và thân thiết. Tôi không bao giờ ngờ rằng, một ngày nào đó, khi vô tình cầm điện thoại chồng, tôi lại thấy những dòng tin nhắn gạ gẫm rất tục tĩu cho em gái mình. Tôi chết lặng, đau đớn, phẫn nộ, ghê tởm… mọi cảm xúc trộn lẫn trong lòng.

Tôi không dám tin người đầu ấp tay gối với mình, cha của hai đứa con gái nhỏ, lại có thể nói những lời như thế với em vợ, đứa em mà anh từng thấy lớn lên mỗi ngày trong nhà này. Tôi hỏi, anh bảo: lúc đó anh say, chỉ nhắn bậy thôi, không có ý gì đâu. Nhưng những lời giải thích đó có đủ để xóa đi sự tổn thương này không? Có đủ để tôi tiếp tục tin tưởng người chồng như vậy?

Anh làm việc rất nhiều, 14 tiếng một ngày nhưng về nhà là “cắm mặt” vào điện thoại, không nói chuyện với vợ, không phụ chăm con, không nấu một bữa ăn, không biết vợ mệt mỏi ra sao. Tôi cũng đi làm cả ngày nhưng về nhà vẫn một mình lo cơm nước, dạy con học, đưa đón… Tôi từng nghĩ anh là trụ cột, là người có trách nhiệm nhưng giờ tôi thấy mình chỉ là người gồng gánh mọi thứ trong im lặng. Tôi cảm thấy bị xúc phạm, không chỉ bởi hành vi nhắn tin, mà bởi sự xem thường. Anh coi em gái tôi như trò đùa trong lúc say? Còn tôi thì sao? Còn hai đứa con gái thì sao? Từ lúc nào, một người cha có thể làm điều đó với người thân trong gia đình mà vẫn nghĩ mình “chỉ say”?

Tôi đang suy nghĩ rất nhiều, có nên ly hôn không, có nên mang hai con gái rời khỏi cuộc sống đầy tổn thương này để chúng không phải chứng kiến sự im lặng, dằn vặt và khinh bỉ mỗi ngày trong nhà? Hay tôi nên cố gắng tha thứ, cho qua, sống tiếp? Nhưng mỗi lần nhìn chồng, tôi lại nhớ đến những dòng tin nhắn đó và thấy ghê sợ, xấu hổ. Tôi lo lắng cho tương lai hai con gái. Chúng sẽ học được gì từ một người cha như vậy? Chúng sẽ nghĩ gì về mối quan hệ hôn nhân nếu mẹ chúng cứ im lặng chịu đựng? Tôi không muốn các con lớn lên tin rằng phụ nữ phải cam chịu để giữ gìn mái ấm nhưng tôi cũng chưa đủ dứt khoát để buông tay.

Tôi viết lên đây không phải để kể khổ, mà chỉ muốn hỏi một điều: Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì nếu người chồng mình từng yêu thương lại đối xử như vậy với chính người thân ruột thịt của mình? Xin hãy cho tôi – một người vợ đang đứng trước ngã rẽ hôn nhân – lời khuyên.

Phương Nhi