
Giữa núi đồi hoang hoải và tiếng khèn réo rắt, câu chuyện của Trà – một cô gái miền bản – là khúc hát buồn về tình yêu mù quáng, niềm tin ngây thơ và bi kịch của sự tổn thương. Cô yêu, tin, và dâng hiến bằng tất cả sự trong trẻo của trái tim đầu đời, chỉ để nhận về sự hờ hững từ một người chưa từng thật lòng.
Phim ngắn ‘Mầm oải hương’
Phim là lời nhắc nhở xót xa về sự chênh lệch giữa những giấc mơ và thực tại, giữa niềm tin chân phương và sự vô tâm lạnh lùng. Trong thế giới nơi tiếng khèn vẫn vang vọng qua đại ngàn, có những trái tim lặng lẽ rạn vỡ, và không ai hay biết.