Từ bão giông đến bình yên, hôn nhân của tôi là hành trình đẹp

Từ bão giông đến bình yên, hôn nhân của tôi là hành trình đẹp

bởi

trong
Từ bão giông đến bình yên, hôn nhân của tôi là hành trình đẹp

Chồng luôn cố gắng trong công việc, tôi nỗ lực không ngừng để có kinh tế, hy vọng anh không cần phải quá vất vả.

Cách đây hơn một năm tôi từng chia sẻ trên VnExpress bài: “”, giờ tôi chuẩn bị cho buổi chụp ảnh kỷ niệm 10 năm ngày cưới. Hôm nay tôi xin phép chia sẻ thêm một số khía cạnh về hôn nhân của mình. Vợ chồng đến với nhau lúc khá trẻ, có thể suy nghĩ chưa đủ chín chắn nên con đầu ra đời khi kinh tế còn chưa vững chắc.

Thời gian con mới sinh chắc là giai đoạn khủng hoảng nhất của chúng tôi. Lúc đó thật sự tôi không chia sẻ được với ai, chỉ biết “ngoài cười trong khóc”. Đêm đêm hai vợ chồng ôm nhau khóc khi con bị chẩn đoán tim bẩm sinh, về nhà đợi lịch mổ. Ngay đến một giấc ngủ tôi cũng thảng thốt tỉnh dậy tìm con, chỉ sợ khi mở mắt ra không thấy con bên cạnh.

Sau đó là chuỗi ngày vật lộn với sức khỏe của con, chuỗi ngày đi viện nhiều hơn ở nhà cả trước và sau mổ. Tôi không thể tiếp tục đi làm khi đã nghỉ hết chế độ. Chồng một mình vận lộn với cơm áo gạo tiền, chi phí thuốc men, tiền viện phí cho con. Chắc lúc đó anh áp lực lắm nhưng không than vãn một lời. Giờ nghĩ lại, tôi thấy tất cả trôi qua như một cơn mơ, không hiểu động lực nào để tôi vượt qua lúc đó mà không bị trầm cảm sau sinh.

Nói về hiện tại, thu nhập của tôi khi chỉ làm giờ hành chính là 20 đến 50 triệu đồng tùy từng thời điểm. Chồng tôi thu nhập khoảng 15 triệu đồng mỗi tháng, không cố định vì anh chuyên thiết kế và thi công mái Nhật cho các công trình. Công việc khá vất vả và bận rộn, mùa hè nhiệt độ cao lại càng vất vả nhiều hơn. Có những ngày anh đi sớm về muộn, nhiều khi thật sự tôi cũng muốn chồng đổi công việc cho đỡ vất vả nhưng chắc do đam mê nên anh chưa muốn đổi. Ngày nghỉ khi quá nắng hoặc mưa, công việc giãn cách, anh sẽ nghỉ ngơi và chăm sóc cây bonsai, niềm đam mê của anh nhiều năm qua.

Công việc của chồng vất vả là vậy nên mọi công việc trong nhà do tôi đảm đương, từ đối nội đối ngoại, con cái, học hành, nhà cửa. Khi có thời gian, chồng sẽ đưa con đi chơi, đi học bơi. Tôi quan niệm, ai giỏi việc gì thì làm việc đó. Công việc của ai nhàn nhã hơn thì làm việc nhà nhiều hơn, không phân chia, cũng chẳng tị nạnh. Tài chính lúc khó khăn thì chồng đi làm đưa tất cả tiền cho tôi để chi tiêu, tính toán trong nhà.

Hiện tại, khi kinh tế ổn định và lương tôi cũng cao hơn, mỗi tháng chi tiêu cho gia đình gồm 6 người rơi vào khoảng 11 triệu đồng, được lấy ra chủ yếu từ lương của tôi. Chồng vẫn đưa tiền cho tôi khi công trình thanh toán tiền mặt, còn tiền tài khoản anh sẽ tự giữ, nhưng hầu như tôi không cần dùng tới. Cuối năm sẽ thống kê lại một năm dư bao nhiêu ở cả hai tài khoản.

Khi có vấn đề gì, cả hai cùng thống nhất trước khi làm. Với mức thu nhập như vậy, so với ở quê là khá ổn định. Tôi trân trọng cuộc sống hiện tại. Chồng luôn cố gắng trong công việc. Tôi cũng nỗ lực không ngừng với hy vọng mang lại kinh tế để hy vọng anh không cần phải quá vất vả. Điều tôi còn băn khoăn duy nhất là chưa tìm được công việc khác cho anh đỡ vất vả. Cuộc sống gia đình ai cũng muốn vun đắp, tôi nỗ lực, đối phương cũng thế, chỉ là chúng tôi đang cố gắng theo một cách khác nhau. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe chia sẻ của tôi.

Hạnh Lan