Dân mạng xúc động khi Jun Phạm kể chuyện ông Yo Thị và cô voi Hờ Tâu mà ông thương như con gái

Dân mạng xúc động khi Jun Phạm kể chuyện ông Yo Thị và cô voi Hờ Tâu mà ông thương như con gái

bởi

trong
Dân mạng xúc động khi Jun Phạm kể chuyện ông Yo Thị và cô voi Hờ Tâu mà ông thương như con gái

Ngắm nhìn cô voi Hờ Tâu 43 tuổi và ông Yo Thị – Ảnh: BTC

Cụ thể, Jun Phạm kể chuyện ông Yo Thị và cô voi Hờ Tâu 43 tuổi được ông thương như “con gái”.

“Cái tình cha con ấy vừa rộng như rừng xanh, vừa hẹp như nỗi lo thắt lại nơi lồng ngực”, Jun Phạm viết.

Duyên nợ âm thầm bền chặt chốn rừng xanh

Là thành viên của Gia đình Haha, Jun Phạm quan sát tinh tế, cảm xúc chân thật viết câu chữ giàu hình ảnh.

“Buổi sáng trên đại ngàn, Thần Rừng phơi tấm áo sương mỏng giăng nghiêng trùm qua triền núi. Nắng đầu ngày tí tách thành từng giọt, rót xuống chiếc áo nâu đã bạc màu của ông Yo Thị. Bước chân khoan thai, dáng phong trần như hòa tan vào nhịp thở của núi rừng Tây Nguyên.

Theo sau là Hờ Tâu, cô voi khổng lồ vững chãi nhưng lại vô cùng dịu dàng, duyên dáng. Không cần dây buộc cũng chẳng cần gậy thúc, giữa họ chỉ có một sợi dây vô hình gắn kết, đó là sự tin tưởng và tình thân.

jun phạm - Ảnh 2.

Jun Phạm và các thành viên Gia đình Haha gặp gỡ voi Hờ Tâu – Ảnh: BTC

Ánh mắt ông Yo Thị hướng về Hờ Tâu chẳng khác nào ánh nhìn của người cha dành cho đứa con gái vừa trưởng thành: trìu mến, lo âu nhưng cũng lấp lánh tự hào.

Y Xim kể mấy tháng trước, Hờ Tâu mắc bệnh nặng có thể không qua khỏi. Ông Yo Thị đã đau đớn khóc thương như chính ruột thịt của mình ngã quỵ. Chỉ đến khi bác sĩ thú y của Hội Bảo vệ voi Châu Á nghe tin và tìm đến cứu chữa, ông mới vỡ òa như tái sinh.

Thật vậy, Hờ Tâu nào đơn thuần là một con voi bình thường, đó là “đứa con gái quý báu” mà số phận đã ban cho ông.

Hờ Tâu nghĩ gì chẳng ai hay, chỉ biết đôi mắt cô sâu thẳm như vực trời, lặng lẽ chan chứa cả một biển an yên khi đứng cạnh người tri kỷ. 

Nhìn dáng cô khẽ nhận quả dưa hấu từ tay ông Yo Thị, thân hình khổng lồ ấy bỗng hóa thành đứa trẻ hiền ngoan khi được cha mình trao quà. Từng cử chỉ, từng ánh nhìn, đã đủ để nói thay cái duyên nợ âm thầm bền chặt chẳng cần gọi tên”.

Không chỉ kể tình cảm giữa người và voi, Jun Phạm cũng bày tỏ suy nghĩ, trăn trở về công việc bảo tồn loài voi:

jun phạm - Ảnh 3.

Ông Yo Thị và cô voi Hờ Tâu trong Gia đình Haha

“Nếu yêu mến Tây Nguyên, hẳn ai cũng từng nghe đến dự án kêu gọi thả voi về rừng. Dẫu biết đó là điều tốt, nhưng lòng ông Yo Thị vẫn khắc khoải khôn nguôi!

Thả về rừng nghĩa là trở lại tự do, nhưng làm sao ông có thể an lòng để “con” mình bơ vơ giữa đại ngàn xa lạ? 

Phải hiểu rằng, không ai trên đời thương Hờ Tâu hơn ông Yo Thị cả. Cái tình cha con ấy vừa rộng như rừng xanh, vừa hẹp như nỗi lo thắt lại nơi lồng ngực. Ông mong con mình có được tự do, nhưng cũng sợ cái tự do ấy đồng nghĩa với chia lìa”.

Mối quan hệ tình cảm người và voi, Jun Phạm cho rằng nó bắt đầu từ mạch nguồn muôn kiếp trước: 

“Trong một thế giới mà nhiều nơi con người và thiên nhiên ngày càng xa cách, hình ảnh ông Yo Thị và Hờ Tâu hiện lên như một bài thơ trữ tình của đại ngàn… Và giữa những trầm bổng của nhân gian, họ đã gặp nhau và trở thành gia đình – không bởi huyết thống ở kiếp này, mà bởi mạch nguồn muôn kiếp trước vẫn bền bỉ chảy suốt nhân sinh”.

“Cảm ơn Jun Phạm chia sẻ cảm xúc”

Bắt đầu từ tập 12, Gia đình Haha đến với Đắk Lắk. Ở vùng đất Tây Nguyên hùng vĩ ấy, những con voi xuất hiện như những người bạn của con người. Câu chuyện về ông Yo Thị và cô voi Hờ Tâu được kể ở tập 13.

Trên màn ảnh nhỏ, khán giả thấy các thành viên Gia đình Haha cho voi ăn chuối, nghe âm thanh voi “mukbang” dưa hấu và quan sát cách chúng sinh hoạt trong môi trường tự nhiên.

Khán giả nghe ông Yo Thị chia sẻ về “con gái” voi Hờ Tâu mà ông luôn yêu thương, chăm sóc, dành trọn ba bữa trong ngày để lên rừng thăm nom. Ông luôn miệng nói: “Tôi thương nó lắm”.

Khi đọc những áng văn bay bổng, giàu tình cảm của Jun Phạm, nhiều người bảo họ chạm cảm xúc ấy thêm một lần nữa.

“Đáng yêu quá, thiên nhiên cùng mình và mình cùng thiên nhiên”, “Giọng văn vừa thấy bình yên, lại vừa thấy bay bổng nhưng cũng rất đỗi mộc mạc. Đọc từng câu từng chữ như thấy mình thực sự được lạc vào không gian đó, được đắm chìm vào những cảnh sắc và được nhận yêu thương từ những con người thân thương đó”.

jun phạm - Ảnh 4.

Ông Yo Thị thương cô voi Hờ Tâu như con gái

“Đọc những gì Jun viết mới biết tình cảm của những người quản tượng đối với vật nuôi như một thành viên trong gia đình. Mong cho hạnh phúc bình an sẽ đến với họ”, “Anh viết hay quá ạ, giọng văn nhẹ nhàng chữa lành nhưng cũng chất chứa nhiều nỗi lo”, các ý kiến được viết lại.

Có người gửi lời cảm ơn đến Jun: “Cảm động lắm, Jun ơi. Sâu sắc và lắng đọng, tình yêu thiên nhiên, tình người. Cảm ơn cháu đã chia sẻ cảm xúc của mình sau mỗi chặng của Gia đình Haha“.