Tình tiết vàng vụ y bác sĩ bị hành hung vẫn ép tim cứu người

Tình tiết vàng vụ y bác sĩ bị hành hung vẫn ép tim cứu người

bởi

trong
Tình tiết vàng vụ y bác sĩ bị hành hung vẫn ép tim cứu người

‘Y bác sĩ vẫn tập trung làm việc, không ai rời bỏ vị trí hay có phản ứng lại’ người nhà bệnh nhi mất bình tĩnh.

“Kíp làm đúng quy trình để không bỏ lỡ thời gian vàng cứu người bệnh”, bác sĩ Vương Trường Thái, Giám đốc Trung tâm Y tế huyện Thanh Ba nhận xét như vậy, về vụ các y bác sĩ ở Trung tâm Y tế huyện Thanh Ba (Phú Thọ) trong lúc cấp cứu đã khiến nhiều người bàng hoàng. Đứa trẻ mới 12 tuổi, sau tai nạn giao thông, vừa vào viện thì rơi vào sốc phản vệ, ngừng tim, ngừng thở.

Trong phút sinh tử ấy, khi từng giây trôi qua đều mang theo hy vọng mong manh, các y bác sĩ vẫn cắn răng ép tim, hồi sức cho em, bất chấp những tiếng gào thét, xô đẩy, thậm chí những cú đạp thẳng vào người của người nhà.

Nếu hôm ấy, những đôi tay ấy vì sợ hãi mà buông xuôi tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng họ đã không làm vậy. Họ chọn đứng vững, chọn tiếp tục công việc của mình- một công việc đôi khi đòi hỏi không chỉ kỹ năng y khoa mà còn cả sự can đảm rất lớn để bảo vệ bệnh nhân trước cả những cơn giận dữ từ người nhà bệnh nhân.

Đây không phải là lần đầu tiên nhân viên y tế ở Việt Nam trở thành nạn nhân của bạo lực. Chúng ta đã nhiều lần chứng kiến những hình ảnh tương tự, từ bệnh viện tuyến huyện đến thành phố lớn.

Mỗi câu chuyện để lại một nỗi xót xa, không chỉ vì sự an nguy của các thầy thuốc, mà còn vì đó là dấu hiệu của một điều gì đó đang vỡ ra trong sự gắn kết giữa người chữa bệnh và người bệnh và người nhà người bệnh.

Không ai phủ nhận rằng đứng trước nỗi đau, sự lo lắng cho người thân, cảm xúc con người có thể dễ dàng mất kiểm soát. Nhưng nỗi đau ấy không thể trở thành cái cớ để biện minh cho bạo lực.

Có thể, một phần nguyên nhân đến từ sự thiếu hiểu biết, từ nỗi sợ hãi không biết phải trông cậy vào đâu.

Nhưng phần còn lại, không thể phủ nhận, nằm ở việc xã hội chúng ta vẫn chưa thực sự đặt đúng vị trí cho những con người khoác áo blouse trắng. Ở đâu đó, vẫn có những ánh nhìn nghi ngờ, những lời lẽ thiếu thiện chí, những đòi hỏi bất hợp lý… và đến khi sự việc xấu nhất xảy ra, chỉ cần một tia lửa nhỏ cũng đủ bùng lên thành cơn bão bạo lực.

Đã đến lúc, chúng ta cần dạy nhau về lòng tin – lòng tin vào chuyên môn, vào quy trình cứu chữa, vào thiện chí của những người thầy thuốc. Và cũng đã đến lúc, pháp luật cần hiện diện mạnh mẽ hơn, để bất kỳ ai cũng hiểu rằng việc gây tổn hại cho nhân viên y tế là điều không thể chấp nhận, dù dưới bất kỳ hình thức nào.

Bảo vệ một bác sĩ, một điều dưỡng không chỉ là bảo vệ một con người, mà còn là giữ gìn một “bàn tay” biết cứu người/ Bởi lẽ, rồi sẽ có lúc, chính chúng ta, hay những người thân yêu nhất của chúng ta, cần đến một bàn tay như thế trong giờ phút hiểm nguy.

Đừng để những đôi bàn tay ấy phải đỡ đòn, trong khi họ chỉ muốn đưa ai đó trở về từ ranh giới mong manh của sự sống và cái chết.

Nguyễn Hà