Có những buổi tối, tôi ngồi vuốt màn hình điện thoại, lướt qua hàng loạt gương mặt xa lạ, đọc những dòng tự giới thiệu ngắn ngủi với niềm hy vọng mong manh: “Biết đâu lần này sẽ khác?”.
Tôi gặp họ qua những ứng dụng hẹn hò phổ biến – nơi mọi thứ diễn ra chóng vánh và dễ dàng. Một vài tin nhắn qua lại, vài ba câu chuyện cười đùa, đôi khi là những lời hứa hẹn vụng về: “Anh nhất định sẽ đưa em đi ăn món ngon nhất thành phố”.
Nghe thì ngọt ngào đấy nhưng cái cách mọi thứ trôi qua nhanh như nước chảy khiến tôi hoang mang.

Tôi nhận được bài học sau khi hẹn hò qua mạng (Ảnh minh họa: Depositphotos).
Có người nhắn tin tha thiết cả tuần lễ nhưng khi gặp ngoài đời thì hoàn toàn khác. Người thì không giống ảnh, người lại chỉ chăm chăm nhìn điện thoại thay vì nhìn vào mắt tôi.
Cũng có người, chỉ sau vài câu hỏi bâng quơ, đã lập tức hỏi thẳng: “Em có muốn tiến tới hôn nhân sớm không?”, như thể tôi chỉ là một “dự án tiềm năng” đang cần kiểm định.
Mối tình lâu nhất của bạn trên các ứng dụng hẹn hò là bao nhiêu ngày? Đối với tôi, thật khó để đẩy mối quan hệ xa hơn khi chỉ cần đến ngày thứ 3, tôi và đối phương đã không còn sự hứng thú trong những dòng tin nhắn vô vị.
Tôi từng “quẹt” được một anh chàng đúng gu trên ứng dụng hẹn hò. Chúng tôi chỉ nhắn tin với nhau hai ngày nhưng cảm giác ăn ý đến kỳ lạ.
Anh kể chuyện dí dỏm, tôi đáp lại bằng những câu bông đùa khiến cả hai cùng vui vẻ. Những sở thích trùng hợp như cà phê đen, mê phim cũ, yêu mèo… càng khiến tôi tin đây có thể là khởi đầu đặc biệt.
Khi anh ngỏ ý muốn gặp mặt, tôi đã không chút ngần ngại mà đồng ý ngay, thậm chí còn thấy hồi hộp như cô gái lần đầu biết yêu. Thế nhưng đến giờ hẹn, anh không một tin nhắn, không một cuộc gọi cho tôi.
Tôi ngồi chờ, từ bối rối chuyển sang hụt hẫng. Cuối cùng, tôi tự mình hiểu ra: Có những cuộc hẹn ngay từ đầu đã chỉ tồn tại trong những dòng chữ, không bao giờ bước ra đời thực.
Tôi bắt đầu tự hỏi: Liệu tình yêu thời nay có phải dễ đạt được nên cũng dễ buông tay? Khi người ta quen việc chọn và xóa như chọn món ăn trên ứng dụng giao hàng, còn ai đủ kiên nhẫn để thực sự tìm hiểu một ai đó?
Tôi không trách họ cũng như không thể trách chính mình. Xã hội bận rộn, ai cũng có quá nhiều lựa chọn, quá nhiều mối bận tâm.
Họ và cả tôi đều muốn tìm kiếm một người “vừa vặn” mà quên mất rằng, tình yêu thật sự không bao giờ là sự lựa chọn hoàn hảo ngay từ đầu. Nó cần sự vun đắp, cần thời gian, cần cả những va vấp và tha thứ.
Có lần, tôi gặp một người tưởng chừng rất hợp: Anh ấy biết lắng nghe, biết quan tâm, biết chừa khoảng lặng cho tôi trong câu chuyện. Nhưng rồi chỉ sau vài ngày, mọi tin nhắn thưa dần.
Anh biến mất lặng lẽ, như thể chưa từng tồn tại. Không lời từ biệt, không lời giải thích. Mối tình chỉ tồn tại trong tin nhắn và vài lần “sáng đèn” online.
Những lần như vậy, tôi tự dặn lòng đừng để tâm quá nhiều. Nhưng có những đêm, khi một bài hát cũ vang lên, tôi lại thấy lòng trống trải đến khó hiểu.
Tôi dần ngộ ra rằng: Có những mối quan hệ không để lại ký ức, chỉ để lại bài học. Và bài học lớn nhất với tôi chính là đừng đặt trái tim mình vào tay người lạ quá nhanh, chỉ vì vài câu chữ ngọt ngào trên màn hình.
Tình yêu thật sự có lẽ không đến từ việc vuốt trái, vuốt phải, không bắt đầu từ những đoạn trò chuyện dồn dập lúc nửa đêm. Tình yêu cần nhiều hơn thế, cần những cái nhìn thấu hiểu, những lần im lặng cũng thấy bình yên, những lúc khó khăn cũng không buông tay.
Có những đêm tôi tự hỏi: Liệu do mình chưa gặp may nên những mối tình qua mạng mới “sớm nở tối tàn”? Hay thực ra, các ứng dụng hẹn hò vẫn luôn vận hành nhanh chóng, dễ dàng kết nối rồi cũng dễ dàng buông bỏ?
Tôi không biết câu trả lời nằm ở đâu? Nhưng chắc chắn, tôi không phải người duy nhất trải qua cảm giác này. Còn bạn, bạn nghĩ sao?
Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.