Hành trình 30 tháng 4

Hành trình 30 tháng 4

bởi

trong
Hành trình 30 tháng 4

50 năm thống nhất, 40 năm đổi mới, dân tộc ta đã đi qua một chặng đường dài: từ đổ nát đến hồi sinh, từ nghèo khó đến vững bước hội nhập, từ những ước mơ giản đơn đến những khát vọng lớn lao.

Hôm nay, khi đứng trước ngưỡng cửa của một kỷ nguyên mới, nhìn lại những tích lũy của nửa thế kỷ qua, chúng ta càng thấm thía: Hòa bình là để vươn mình, thống nhất là để hội tụ sức mạnh, đổi mới là để thắp sáng tương lai.

Mùa hè năm 1975, đất nước vừa bước ra khỏi cuộc chiến tranh dài nhất thế kỷ 20 trong tình trạng kiệt quệ: hạ tầng hoang tàn, kinh tế đổ vỡ. Nhưng từ đống tro tàn ấy, Việt Nam đã không chịu khuất phục.

Với ý chí sắt đá, nhân dân ta dựng lại từ mái nhà đơn sơ đến những công trường lớn, từ những mảnh ruộng cằn khô đến những chuyến hàng đầu tiên xuất ra thế giới. Đó là những năm tháng “ăn cơm độn khoai, uống nước sông, mặc áo chắp vá”, mà lòng người vẫn cháy bỏng một niềm tin: đất nước sẽ hồi sinh!

Và rồi, bước ngoặt lịch sử năm 1986 – công cuộc Đổi mới – đã mở rộng cánh cửa cho dân tộc vươn ra biển lớn. Từ nền kinh tế tập trung quan liêu, Việt Nam chuyển mình sang kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa; từ khép kín, tự cung tự cấp, chúng ta hội nhập và làm bạn với năm châu.

40 năm nhìn lại, từ chỗ thiếu đói triền miên, hôm nay chúng ta tự hào là một trong những nền kinh tế phát triển nhanh nhất thế giới. Thu nhập bình quân đầu người tăng hơn 40 lần; hàng triệu gia đình vươn lên tầng lớp trung lưu; những thành phố hiện đại mọc lên, những doanh nghiệp Việt vươn tầm thế giới.

Nhưng những gì chúng ta tích lũy không chỉ là những con số, những công trình. Điều quý giá hơn cả là bản lĩnh của một dân tộc đã biết biến thử thách thành cơ hội, nghịch cảnh thành động lực, thất bại thành bài học trưởng thành.

Đó là bản lĩnh vượt qua cấm vận, mở cửa hội nhập. Là bản lĩnh giữ vững độc lập, chủ quyền trong muôn trùng sóng gió thế giới. Là bản lĩnh đổi mới tư duy, cải cách thể chế, từ chỗ “cho phép” sang “phục vụ”; từ chỉ huy mệnh lệnh sang kiến tạo, đồng hành.

Chúng ta đã học được cách quản trị đất nước bằng pháp luật, bằng minh bạch, bằng dữ liệu và công nghệ. Chúng ta đã dám thí điểm, dám đổi mới, dám thẳng thắn nhìn vào những điểm yếu để không ngừng hoàn thiện mình.

Những tích lũy ấy, tuy âm thầm, nhưng là nền tảng vững chắc để Việt Nam bước vào tương lai với một tâm thế mới.

Thế giới đang thay đổi nhanh chưa từng có. Trí tuệ nhân tạo, kinh tế xanh, kinh tế tuần hoàn, công nghệ sinh học… đang tái định hình tương lai nhân loại. Việt Nam – một đất nước đã khẳng định được mình trong quá khứ – đang đứng trước thử thách lớn hơn: bứt phá hay tụt lại?

Để mở ra cánh cửa của kỷ nguyên mới, chúng ta không thể đi bằng những bước chân cũ. Chúng ta cần chuyển đổi mô hình tăng trưởng – từ khai thác tài nguyên sang khai thác chất xám, từ gia công sang sáng tạo, từ tăng trưởng bằng số lượng sang tăng trưởng bằng chất lượng và giá trị gia tăng.

Chúng ta cần kiến tạo một nhà nước pháp quyền hiện đại – nơi pháp luật bảo vệ sự sáng tạo, khuyến khích đổi mới và giải phóng mọi tiềm năng. Chúng ta cần đánh thức mạnh mẽ khát vọng vươn lên trong mỗi người dân, nhất là thế hệ trẻ – thế hệ của những doanh nhân công nghệ, những nhà khoa học trí tuệ nhân tạo, những công dân toàn cầu mang hồn cốt Việt Nam.

Và chúng ta cần một tinh thần đại đoàn kết dân tộc – bởi chỉ có đoàn kết mới là sức mạnh chở con thuyền dân tộc vượt qua những cơn sóng lớn.

Chặng đường 50 năm qua là hành trình bước đi trên những vết thương cũ để dựng xây những kỳ tích mới. Và hành trình ấy chưa dừng lại.

Hành trình ấy lại bắt đầu từ hôm nay, từ mỗi suy nghĩ, mỗi hành động, mỗi khát vọng cháy bỏng trong trái tim của hàng triệu người con đất Việt.