
Cha là con cả trong gia đình 7 anh chị em, ông nội mất sớm, cha gác lại việc nuôi các em cùng bà nội, lên đường tham gia kháng chiến.
Mấy ngày hôm nay, cả nước hân hoan đón chào kỷ niệm ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước; rưng rưng khi thấy hình ảnh các cụ, các bác cựu chiến binh xem lễ diễu binh, diễu hành hào hùng, khi những chiến sĩ trẻ ngày đêm tập luyện cho ngày lễ trọng đại. Cha tôi cũng thế. Người lính năm xưa bây giờ theo dõi từng ngày tin tức qua tivi, qua điện thoại rồi lặng lẽ mỉm cười, rưng rưng. Cha tôi tham gia kháng chiến chống Mỹ khi tròn 20 tuổi. Cha là con cả trong gia đình 7 chị em, ông nội tôi mất sớm, cha gác lại việc nuôi các em cùng bà nội, để lên đường tham gia kháng chiến.
Cha may mắn được đoàn tụ với gia đình sau 15 năm kháng chiến, mang trên mình một vết thương dài ở tay khi trúng đạn của giặc. Về nhà, cha tròn 35 tuổi, lấy mẹ qua mai mối và 6 chị em tôi lần lượt ra đời. Trong từng bữa ăn tối, cha vẫn hay kể chuyện kháng chiến cho chúng tôi nghe. Cha kể, bom đạn ác liệt, cha vừa ra chiến trường, vừa làm công tác anh nuôi. Cha tôi có một niềm tin mãnh liệt vào Đảng và Nhà nước dù cha không nói ra.
Có lẽ, vì cha là bộ đội nên 6 chị em tôi ảnh hưởng khá nhiều cách giáo dục của cha. Cha cực kỳ nguyên tắc và kỷ cương, nhất là về giờ giấc, dù công việc bận đến mấy nhưng đúng giờ nghỉ là phải nghỉ, sáng dậy sớm thể dục điều độ. Thời đó nhà tôi nghèo, cha mẹ tần tảo vừa làm ruộng vừa đan lát nuôi con ăn học. Chị em tôi bảo ban nhau học hành và phụ giúp cha mẹ. Chúng tôi được sống trong tình thương của một gia đình đúng nghĩa, mẫu mực. Giảm học phí, được cộng điểm khi thi cử… chúng tôi được nhận từ chế độ thương binh của cha. Rồi chị em tôi lớn lên, đỗ đạt, đi làm, lập gia đình, xa quê, chỉ có em út làm ở nhà và ở cùng cha mẹ. Nay cha tôi hơn 80 tuổi, vẫn giữ tác phong bộ đội ngày trước: kỷ cương, tâm lý, đúng giờ giấc.
Mấy năm nay mẹ tôi trở bệnh, cha bên mẹ trên mọi nẻo đường đi khám, dù có chị em tôi thay nhau đi cùng nhưng cha bảo: “Cha đi cùng cho mẹ vững tâm”. Cha luôn dặn chúng tôi an tâm công tác, ở nhà có cha và em lo cho mẹ. Đối với chúng tôi, cha không chỉ là chiến sĩ trên chiến trường năm xưa, còn là chiến sĩ trong cuộc sống đời thường. Chúng tôi thần tượng cha từ hồi nhỏ cho đến bây giờ và mãi về sau. Cả nước đang nô nức đón ngày lễ lớn, tôi xin trải lòng một chút về một người bộ đội, người cha của chúng tôi. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe.
Huy Hoàng