
Chúng tôi tranh luận rất gay gắt, em vẫn khẳng định việc đi chơi với nhóm bạn như vậy là bình thường, nếu có dịp vẫn tụ tập đi.
Tôi 65 tuổi, quê ngoài Bắc, vào TP HCM từ năm 1983, đã về hưu sau hơn 40 năm công tác, đang làm thêm tại một công ty của người bạn, kinh tế ổn định. Vợ mắc bệnh hiểm nghèo, mất cách đây hơn 10 năm, khi đó các con còn nhỏ nên tôi xác định cũng chưa nghĩ đến việc chung sống với người phụ nữ khác, chỉ tập trung nuôi dậy các con trưởng thành rồi mới tính đến cuộc sống riêng tư của mình. Đến nay các con đều tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định, đã có gia đình riêng, tôi bắt đầu tính đến cuộc sống của mình và các con cũng ủng hộ việc này.
Em 47 tuổi, quê ngoài Bắc, cùng gia đình chuyển vào TP HCM từ năm 1990, gia đình cơ bản. Em đã ly hôn cách đây 10 năm do chồng cặp bồ, có một con trai học đại học năm thứ hai đang ở cùng. Hiện em làm việc tại một doanh nghiệp nhà nước của TP HCM, giữ vị trí khá quan trọng trong doanh nghiệp, kinh tế ổn định. Cuối năm 2024, doanh nghiệp của tôi và bên em là đối tác của nhau, do tính chất công việc nên chúng tôi thường gặp nhau để trao đổi. Khi biết hoàn cảnh của nhau, chúng tôi đã nảy sinh tình cảm. Tôi tâm sự với em về vấn đề tuổi tác, em nói việc này em không quan tâm, quan trọng là hai người thực lòng yêu thương nhau. Vì vậy tôi đã quyết định tìm hiểu, dự định cuối năm nay sẽ đăng ký kết hôn và về chung một nhà.
Hàng tuần chúng tôi gặp nhau ăn uống và tâm sự vào chiều tối thứ 7 hoặc chủ nhật, tôi không để em phải thanh toán các khoản chi phí khi gặp nhau và em cũng chưa khi nào đòi hỏi tôi tặng quà cáp này nọ. Đến nay hai chúng tôi rất hợp nhau về mọi mặt. Do đã xác định sẽ là vợ chồng nên trong vấn đề quan hệ nam nữ cũng rất cởi mở. Những lần gần gũi, em luôn nói rất hài lòng về tôi. Tôi cũng thấy được niềm vui ở em về chuyện này mỗi khi cả hai bên nhau. Tôi tưởng mình đã tìm được ý trung nhân như mong muốn, tuy nhiên giờ nảy sinh một vấn đề, muốn tâm sự cùng độc giả.
Gần đây em có kết nối với nhóm bạn nam nữ trước cùng sinh hoạt ở phường cũ của em, nhóm này hiện tại có 6 người. Về nữ, có em và một chị hơn em hai tuổi, có hai con, đã ly dị chồng và đang sống độc thân. Về nam có 4 anh, gồm hai anh lớn hơn vài tuổi đã lập gia đình, một anh bằng tuổi em chưa lấy vợ lần nào và một em trai đang có người yêu. Theo em nói, 4 người đàn ông trong nhóm là những người có học thức, là công chức ở một số cơ quan tại TP HCM, trong đó có anh đang làm giám đốc công ty giải trí rất đam mê dã ngoại, anh này đang sống cùng vợ con.
Trước ngày 30/4, nhóm bạn em có kế hoạch đi dã ngoại hai ngày thứ 7 và chủ nhật bằng xe máy, tới khu du lịch sinh thái cách TP HCM trên 100 km, họ mang lều bạt và các dụng cụ sinh hoạt để nấu nướng, đàn hát cùng nhau ngoài trời. Khi nghe em nói về chuyến đi, tôi bảo: “Mọi người đều trên dưới 50 tuổi rồi sao lại đi chơi theo kiểu này. Sức khỏe đâu mà chạy xe máy trên 100 km, tối lại ngủ lều bạt trong rừng rất nguy hiểm”. Em trả lời: “Mọi người đã quyết định rồi, em không chạy xe máy một mình mà sẽ ngồi sau một anh chở đi”. Rồi em cùng nhóm bạn đã đi hai ngày, từ sáng sớm thứ 7 đến tối muộn ngày chủ nhật về lại TP HCM.
Trong hai ngày ở khu du lịch, em cũng chụp ảnh hoạt động dã ngoại như tắm suối, nướng đồ ăn ngoài trời, đàn hát ban đêm… gửi về cho tôi xem. Sau khi em đi về, chúng tôi gặp nhau, em rất hào hứng kể về chuyến đi và nói: “Do một anh có việc đột xuất không đi được nên cả nhóm không đi xe máy mà đi bằng hai xe hơi 5 chỗ”. Em cũng kể tối em cùng chị bạn ngủ một lều, mấy anh kia ngủ một lều, nhóm còn hẹn nhau có dịp sẽ tiếp tục đi dã ngoại tới các điểm du lịch ở địa phương khác quanh TP HCM. Đây là những địa điểm mà anh giám đốc đã nhiều lần trải nghiệm, rất là thú vị, muốn giới thiệu cho mọi người biết.
Nghe em kể về chuyến đi xong, tôi nói: “Thực lòng anh không đồng tình đi chơi theo kiểu này, ở TP HCM thiếu gì địa điểm để mọi người tụ tập, chuyện trò nhớ lại thời xưa, việc gì phải đi xa như vậy. Nếu cứ đi dã ngoại qua đêm không có gia đình đi cùng, chỉ có nam nữ độc thân, rất dễ phát sinh nhiều chuyện không tốt”. Em không đồng ý với ý kiến của tôi, tranh luận khá gay gắt chuyện này. Em nói “Chuyến đi dã ngoại có 6 người, mục đích là để trải nghiệm, ôn lại kỷ niệm xưa, những anh trong nhóm đều là người có hiểu biết và luôn tôn trọng phụ nữ, sẽ không bao giờ phát sinh chuyện gì xấu”. Em nói tôi toàn nghĩ lung tung, suy diễn tiêu cực, lo lắng chuyện đâu đâu, như vậy là không tôn trọng em.
Sau đó chúng tôi vẫn tiếp tục gặp nhau, cùng ăn uống, đi chơi vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra trước đó. Cho đến tuần trước, ngày đầu tuần tôi có hẹn gặp em tối thứ 7, em nói: “Đã hẹn với chị bạn đi chơi cả ngày thứ 7, đến tối mới về nên mình không gặp nhau được”. Đến sáng thứ 7 hôm đó, trời đổ mưa lớn từ rất sớm, tôi nghĩ là mưa lớn chắc em không đi, cho đến buổi trưa em gửi ảnh cho tôi đang ngồi ở bến Bạch Đằng cùng với nhóm bạn đi dã ngoại lần trước. Thực sự tôi rất sốc và nhắn tin: “Em nói chỉ đi chơi với chị bạn mà sao lại vẫn đi cùng các ông này, mới gặp nhau ở chuyến đi dã ngoại cách đây chưa lâu, chưa hết chuyện hay sao mà hôm nay lại tiếp tục gặp”.
Em trả lời: “Anh giám đốc giới thiệu một số địa điểm cà phê ở Thủ Đức rất hay, nhân dịp này bọn em kết hợp đi trải nghiệm tuyến metro Bến Thành – Suối Tiên, trời ngớt mưa là tụi em kéo nhau đi liền đến tối về”. Nghe vậy tôi nhắn tin lại: “Mấy ông này cũng rảnh dữ ha, ngày nghỉ không ở nhà với gia đình vợ con, trời mưa gió như vậy vẫn cất công đi chăm sóc hai em. Khi các ông đi như vậy, vợ và người yêu các ông ấy ở nhà có biết hay không”. Em nhắn lại: “Anh lại nghĩ bậy rồi” và gửi kèm theo biểu cảm tức giận.
Sau đó hai ngày chúng tôi gặp nhau, tôi nói với em: “Anh với em đã xác định thời gian tới sẽ về chung một nhà, lẽ ra em phải giảm bớt những mối quan hệ và những cuộc đi chơi không cần thiết để có thời gian xây dựng mối quan hệ của mình bền chặt hơn. Em cứ như vậy anh không yên tâm chút nào. Anh hoàn toàn không đồng tình với kiểu đi chơi của em như thế. Nếu trong quá trình đi chơi mà gặp rủi ro, trường hợp xấu nhất là bị vợ hoặc người yêu các anh kia hiểu lầm, xảy ra đánh ghen thì đừng bao giờ gặp anh nữa”.
Em phản bác lại ý kiến của tôi: “Anh có bạn bè, em cũng có bạn bè, các anh ấy nhiệt tình và nghe giới thiệu những địa điểm đó đẹp thì em mới đi. Bọn em biết nhau từ nhỏ, như anh em trong nhà mà anh cứ suy diễn tiêu cực như vậy. Có lẽ anh sống trong môi trường ở cơ quan anh quá lâu nên lạc hậu, cổ hủ, thời buổi này thì việc đi chơi như vậy là bình thường. Mình chưa là vợ chồng mà anh đã muốn kiểm soát em. Anh phải thay đổi tính cách đi”.
Tóm lại tối hôm đó chúng tôi có những tranh luận rất gay gắt, em vẫn khẳng định việc đi chơi với nhóm bạn của em như vậy là bình thường, nếu có dịp vẫn tụ tập đi. Sau đó em tự bắt xe công nghệ về mặc dù tôi bảo chở em về nhà. Tối em có nhắn tin cho tôi, hỏi có thay đổi suy nghĩ và tính cách được không. Đến nay tôi chưa nhắn tin trả lời. Tôi có sai khi không đồng tình với việc bạn gái đi chơi kiểu như vậy với nhóm bạn từ thời thiếu niên? Tôi nên làm gì trong mối quan hệ này, mong nhận được lời khuyên từ mọi người, nhất là từ các bạn nam nữ ở tầm tuổi bạn gái tôi, xin cảm ơn.
Hoàng Thành