
Khi tôi nói sẽ vay tiền làm đám cưới, em lại sợ sau khi cưới sẽ nợ nần và phải cùng tôi trả nợ.
Tôi và bạn gái yêu nhau 5 năm, cả hai sắp 30 tuổi. Thu nhập của cả hai thuộc mức bình thường, khoảng 20 triệu mỗi tháng. Gia cảnh hai nhà bình thường nhưng nhà tôi khó khăn hơn vì bố mẹ nợ nần do làm ăn, tôi phải phụ giúp gia đình. Bạn gái là người lương thiện, yêu thương tôi không vì vật chất nhưng tính cách khá gay gắt, hay nói lời khó nghe. Cách đây vài năm, chúng tôi từng bỏ thai một lần vì lúc đó cả hai đều trong giai đoạn xây dựng sự nghiệp, gia đình tôi lúc đó cũng khó khăn. Quyết định này là do cả hai đều thống nhất, nhưng suốt một thời gian dài sau đó đều cảm thấy ân hận, đặc biệt bạn gái rất hay nằm mơ, gặp ác mộng rồi một năm nay em mắc bệnh trầm cảm vì nhiều nguyên nhân như stress trong công việc, cuộc sống.
Tôi đã đề cập đến chuyện cưới xin rất nhiều lần, nhưng bạn gái luôn lăn tăn về việc tôi không có sẵn tiền làm đám cưới. Khi tôi nói sẽ vay tiền làm đám cưới, em sợ sau khi cưới sẽ nợ nần và phải cùng tôi trả nợ. Tôi bèn đề xuất việc đưa tiền cho em giữ vì bản thân hay tiêu pha thoáng tay, em không lấy và nói không muốn đến cái đám cưới cũng phải tự mình lo toan, gồng gánh. Em muốn tôi phải tự cáng đáng để trưởng thành.
Gần đây, chúng tôi hay cãi nhau, có nhiều mâu thuẫn xung quanh chuyện sinh hoạt, tiết kiệm. Em hay lên giọng, trách mắng tôi đi làm nhiều năm mà không có tiền để làm đám cưới, dù em biết rõ bao năm qua tôi cố gắng phụ giúp gia đình. Những lần cãi nhau như vậy xảy ra với tần suất dày đặc, có khi 3 – 4 lần mỗi tháng. Nếu tôi nhịn em thì mọi chuyện sẽ dần êm xuôi, nhưng có vài lần tôi cũng mất bình tĩnh, nói chia tay và bảo em cút đi. Ngay sau đó tôi nói xin lỗi và em cũng cho qua, chúng tôi lại vui vẻ bình thường.
Lần này, chúng tôi lại cãi nhau khi em biết tôi nói dối về việc cho tiền người thân. Em trách móc tôi dối trá, chê bai tôi nhu nhược, luôn hứa lèo về chuyện cưới xin. Tôi đang ức chế về công việc, tức quá bèn bảo chia tay và nói em cút đi. Ngay sau đó một phút tôi đã thu hồi tin nhắn và xin lỗi nhưng bạn gái không muốn chúng tôi tiếp tục bên nhau nữa. Em nói đi khám bệnh và biết AMH rất thấp, tức là chưa đến 30 tuổi đã không còn trứng, khó có thai tự nhiên.
Em nói tôi chưa trưởng thành và không đủ vững chắc để em dựa vào. Còn tình hình sức khỏe, bệnh tật của em, có lẽ là quả báo vì em đã bỏ con, giờ đây em phải hứng chịu điều đó. Những lời nói của bạn gái như những mũi tên đâm vào tim tôi. Dù có xin lỗi bao nhiêu, có nói gì cũng không thể lay chuyển quyết định của em, nhưng thỉnh thoảng có vài buổi tối em vẫn nhắn tin nói mơ thấy con, thấy buồn, không muốn tồn tại nữa, hoàn toàn từ chối lời hỏi cưới của tôi.
Hiện tôi không biết bản thân phải làm gì nữa. Đọc những tin nhắn của em cũng khiến tôi rối rắm, đau khổ. Tôi nên cố gắng cứu vãn đến cùng, hay buông tay bạn gái để cả hai được giải thoát? Tôi cảm thấy dường như vì ở bên tôi mà em mới bị trầm cảm, bệnh tật như vậy. Tôi thấy có lỗi, muốn chịu trách nhiệm với em.
Huy Hoàng