Bạn trai kêu ‘biến đi’ khi cãi nhau và không xin lỗi

Bạn trai kêu ‘biến đi’ khi cãi nhau và không xin lỗi

bởi

trong
Bạn trai kêu ‘biến đi’ khi cãi nhau và không xin lỗi

Em chấp nhận anh nóng tính, cục súc nhưng có cần thiết mỗi lần cãi nhau, anh lại im lặng với em trong mấy tuần liền không?

Thấm thoát bốn năm trôi qua, em và anh từ hai người xa lạ rồi trở thành người yêu và sắp thành vợ chồng. Hôm nay em vô tình đọc lại những lá thư lúc mới quen anh gửi và xúc động. Em nghĩ rằng làm sao một người hiền lành, sống tình cảm như anh lại trở thành con người của hiện tại? Nghĩ một hồi em nhận ra, không phải anh thay đổi mà tại chúng ta không vượt qua được bản ngã của mình. Càng yêu nhau lâu và chưa có gì ràng buộc, chúng ta càng có cái tôi lớn hơn cảm xúc.

Em chấp nhận anh nóng tính, cục súc nhưng có cần thiết mỗi lần cãi nhau, anh lại im lặng với em trong mấy tuần liền không? Em vẫn phải là người nhắn tin xin lỗi anh trước vì em trân trọng mối quan hệ này, trân trọng quãng đường hai đứa mình đi cùng nhau. Anh rất tự ái, anh có quyền chê người khác nhưng người khác góp ý anh thì không được. Anh không uống rượu bia, hút thuốc, sống tình cảm, biết quan tâm ba mẹ hai bên. Những lúc vui vẻ, anh đối xử với em rất tốt, quan tâm tới sức khỏe của em, khuyến khích em làm đẹp, đi làm. Anh chỉ có duy nhất tính cọc cằn và cái tôi cao. Chị hai anh cũng nói với em như vậy. Những lúc anh mệt, em động viên, tiếp sức cho anh.

Em biết anh thể hiện tình yêu nhiều qua hành động hơn là lời nói. Anh tu chí làm ăn, yêu thương vợ con. Nhưng có phải do áp lực công việc, áp lực cưới xin, kế hoạch buôn bán làm ăn tương lai của hai đứa mà anh đã mất đi con người khi xưa. Em nhiều lần nói với anh rằng chúng ta chỉ cần đi lên từ từ, chậm mà chắc.

Thời gian đầu làm ăn, không cần phải làm lớn, vốn nhiều. Em biết anh kiếm rất nhiều tiền nhưng em cũng sợ đầu tư nhiều quá sẽ thất bại. Em không gây áp lực gì cho anh nhưng có lẽ lời nói của em, anh chưa hiểu hết. Những lần cãi nhau sau này, em cũng sai khi lớn tiếng rồi sau đó đều xin lỗi anh, nhưng anh im lặng với em mấy tuần liền. Lần cuối cùng chúng ta mâu thuẫn, anh kêu em biến đi. Anh không xin lỗi và cũng không nói chuyện lại. Chúng ta chia tay nhau trong im lặng. Em chưa dám nói với gia đình.

Trước đây, em cứ nghĩ có tình yêu sẽ vượt qua được tất cả nhưng giờ em đã hiểu, để xây dựng gia đình, chúng ta cần rất nhiều thứ. Ngoài tình yêu, thứ chúng ta cần là sự tôn trọng cảm xúc, biết hạn chế cái tôi, đôi khi là chịu nhục một chút để gìn giữ nó. Cảm ơn anh đã yêu em và dành tất cả những điều tốt nhất cho em. Chúng ta có duyên nhưng không có phận. Em sẽ tự học cách chữa lành.

Nguyễn Ân