Bạn trai thú nhận vô sinh, tôi gục ngã khi anh cố giấu bí mật khác

Bạn trai thú nhận vô sinh, tôi gục ngã khi anh cố giấu bí mật khác

bởi

trong

Tôi từng nghĩ, yêu nhau lâu, tình cảm sẽ đủ vững để vượt qua mọi sóng gió. Tôi từng tin rằng, dù có chuyện gì xảy ra, chỉ cần hai người còn thương nhau, mọi thứ đều có thể cùng nhau vượt qua.

Vì thế, khi người yêu tôi, người đã ở cạnh tôi suốt 3 năm thanh xuân, bất ngờ thú nhận rằng, anh… vô sinh, tôi đã không trách móc.

Tôi chỉ im lặng và bật khóc.

Chúng tôi đã yêu nhau từ khi tôi mới tốt nghiệp đại học. Anh hơn tôi 3 tuổi, chín chắn, tử tế, luôn lắng nghe và ủng hộ tôi trong mọi quyết định. Gia đình tôi ai cũng yêu quý anh, còn tôi từ lâu đã coi anh như “người sẽ cùng mình đi suốt quãng đời còn lại”.

Bạn trai thú nhận vô sinh, tôi gục ngã khi anh cố giấu bí mật khác

Tôi chỉ ngồi lặng nhìn bóng mình trong gương, một người phụ nữ 27 tuổi đã yêu hết lòng, tin hết dạ… và giờ ngồi thu mình lại giữa đống niềm tin vỡ vụn (Ảnh minh họa: Canva).

Thế nên khi nghe anh nói trong buổi tối kỷ niệm 3 năm yêu nhau: “Anh xin lỗi. Anh không thể có con. Anh bị vô sinh…”, tôi cứ ngỡ như mình đang sống trong cơn ác mộng.

Anh kể, anh phát hiện từ hơn một năm trước, sau một lần đi khám vì bị đau âm ỉ. Bác sĩ bảo anh có bất thường di truyền, khó có con tự nhiên. Anh giấu giếm vì sợ mất tôi. Anh sợ nếu nói sớm, tôi sẽ bỏ đi. Anh nói xin lỗi, rằng anh hiểu nếu tôi rời xa anh bây giờ, anh cũng không oán trách.

Tôi đã rất buồn. Nhưng phần lớn nỗi buồn là vì thương anh. Tôi thương người đàn ông mà tôi yêu, đang gồng gánh mặc cảm trong im lặng. Tôi ôm lấy anh, không trách nửa lời. Tôi tự nhủ, nếu đây là người định mệnh, tôi sẽ vì anh mà chấp nhận cả phần khuyết thiếu ấy.

Nhưng suốt những ngày sau đó, tôi bắt đầu nhận ra vài điều bất thường ở anh. Anh tránh nói về việc đi bác sĩ khám bệnh, mặc dù tôi liên tục tìm đủ mọi cách chạy chữa cho anh. Căn bệnh của anh không có hồ sơ y tế, không có thông tin cụ thể.

Tôi chỉ hỏi nhẹ: “Em có thể cùng anh đến bệnh viện được không? Chúng mình cùng đi khám nơi khác để biết còn cách nào điều trị không?”. Anh từ chối, bảo không muốn nhắc lại.

Trực giác của một người phụ nữ yêu sâu đậm không cho tôi yên. Tôi quyết định lần tìm manh mối để âm thầm giúp đỡ anh. Tôi nghĩ, có thể là vì sĩ diện của đàn ông khiến anh ngại ngần khám, chữa.

Tôi nhớ lần anh từng nói mình khám ở một phòng khám nam khoa quen của bạn thân. Tôi bèn nhờ người quen trong ngành y kiểm tra theo tên và số điện thoại của anh nhưng hoàn toàn không có hồ sơ nào, không có lịch sử khám, không một dòng ghi chú.

Nghi ngờ bắt đầu len lỏi trong tôi, như vết xước trong lòng khiến tôi không ngừng suy nghĩ, băn khoăn.

Tôi lục lại thư mục cũ trong máy tính, nơi từng lưu bản sao điện thoại anh do tôi từng giúp anh khôi phục dữ liệu năm ngoái. Giữa rất nhiều tin nhắn, hình ảnh, video… tôi tìm được một đoạn trò chuyện khiến tôi có linh tính chẳng lành.

Đoạn trò chuyện giữa anh và một cô gái chỉ lưu tên là “M” cách đây gần hai tháng. M viết: “Nếu anh không nói thì em sẽ nói”. Anh trả lời: “Anh sẽ nói nhưng chưa phải bây giờ. Anh chưa nỡ rời xa cô ấy”.

Tôi run lên, không tin vào mắt mình. Nhưng dòng tiếp theo như nhát dao chí mạng. M đáp: “Em đã giữ im lặng suốt thời gian mang bầu. Nhưng em không thể chờ anh mãi”. Kèm theo đó là một bức ảnh siêu âm thai.

Tôi choáng váng khi đọc những dòng tin nhắn giữa họ.

Tình yêu 3 năm của tôi, hóa ra là sự đánh đổi của anh giữa hai người phụ nữ. Tôi bị đặt vào thế “người đáng thương”, cô gái bên người đàn ông vô sinh để rồi sẽ tự rút lui vì không muốn làm anh tổn thương.

Thì ra không phải anh vô sinh. Anh chỉ muốn tôi nghĩ như vậy để tôi chủ động buông tay, mang theo danh nghĩa hy sinh mà rời đi. Còn anh, người đàn ông tôi tin tưởng tuyệt đối, đi làm bố của đứa con anh có với một người phụ nữ khác.

Tôi lần tìm và đọc được rất nhiều tin nhắn qua lại giữa họ. Đọc xong, tôi chỉ ngồi lặng nhìn bóng mình trong gương, một người phụ nữ 27 tuổi đã yêu hết lòng, tin hết dạ… và giờ ngồi thu mình lại giữa đống niềm tin vỡ vụn.

Tôi từng nghĩ, nếu không thể sinh con, tôi vẫn có thể ở lại cùng anh, miễn là anh thương tôi thật lòng. Nhưng giờ tôi biết, điều khiến trái tim tôi vỡ nát không phải là “vô sinh”, mà là… dối trá.

Tôi không ngờ, chuyện tưởng chỉ có ở trong phim đã xảy ra với tôi. Có phải tôi đã trở thành một vai diễn trong kịch bản của người khác vẽ ra?

Liệu tôi có nên tung hê tất cả để mọi người biết được bộ mặt thật của anh ta, hay là lặng lẽ ra đi để bảo toàn chính mình?

Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.