Trong những năm qua, đội tuyển Indonesia và Malaysia đã vươn lên với chính sách nhập tịch ồ ạt. Trái ngược với điều đó, Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) khẳng định thận trọng với chính sách nhập tịch và ưu tiên phát triển bóng đá trẻ.

Dù thành công với Xuân Son nhưng đội tuyển Việt Nam vẫn thận trọng trong việc nhập tịch (Ảnh: Thành Đông).
Tờ Score ấn tượng với cách làm bóng đá của Việt Nam. Họ cho rằng VFF muốn phát triển bóng đá dài hạn, chứ không ưu tiên thành tích nhất thời như Indonesia và Malaysia.
Tờ báo của Indonesia bình luận: “Đội tuyển Việt Nam không vội vàng trong việc bổ sung cầu thủ ngoại ồ ạt. Quá trình nhập tịch mà bóng đá Việt Nam áp dụng được thực hiện một cách cẩn trọng và có chọn lọc. Họ chỉ mở cánh cửa cho những cầu thủ đã sinh sống tại quốc gia này ít nhất 5 năm.
Một ví dụ điển hình cho cách tiếp cận này là trường hợp của tiền đạo Rafaelson. Sau 5 năm sinh sống tại Việt Nam, anh chính thức trở thành công dân Việt Nam và đổi tên thành Nguyễn Xuân Son.
Dù FIFA cho phép các quốc gia nhập tịch cầu thủ sau 5 năm cư trú, Việt Nam vẫn đặt trọng tâm vào chất lượng và khả năng đóng góp lâu dài của các cầu thủ đó đối với sự phát triển của đội tuyển quốc gia.
Khác với Indonesia, đội bóng bổ sung ồ ạt các cầu thủ tên tuổi từ châu Âu như Maarten Paes hay Calvin Verdonk… đội tuyển Việt Nam lại chú trọng hơn đến sự hòa nhập và thích nghi lâu dài.
Indonesia và Malaysia là những nước đi đầu trong việc tận dụng nguồn cầu thủ gốc gác nước ngoài nhằm tăng cường sức mạnh đội hình. Indonesia đã thành công trong việc thu hút nhiều cầu thủ gốc châu Âu, trong khi Malaysia chủ yếu dựa vào các cầu thủ đến từ Argentina và Tây Ban Nha.

Tuyển Việt Nam vẫn ưu tiên đào tạo trẻ (Ảnh: VFF).
Chiến lược của hai đội tuyển này nhìn chung hướng đến kết quả ngắn hạn, đặc biệt là nhằm chuẩn bị cho các giải đấu lớn như vòng loại Asian Cup 2027.
Trong khi đó, đội tuyển Việt Nam lại chọn một hướng đi khác. Dù đã bắt đầu mở ra cơ hội nhập tịch, Việt Nam vẫn kiên định với triết lý phát triển bóng đá thông qua đào tạo trẻ và hệ thống giải quốc nội.
Những quốc gia như Campuchia và Philippines cũng từng áp dụng phương án nhập tịch cấp tốc, nhưng Liên đoàn bóng đá Việt Nam cho rằng cách tiếp cận đó không phù hợp để đảm bảo tính ổn định lâu dài.
Dù vậy, đội tuyển Việt Nam cũng có một số cầu thủ sinh ra ở nước ngoài nhưng mang trong mình dòng máu Việt. Những cái tên như Cao Pendant Quang Vinh (mang hai dòng máu Pháp-Việt) hay thủ môn Nguyễn Filip (mang hai dòng máu Việt-CH Séc) là những ví dụ tiêu biểu.
Cả hai đều được đánh giá là sự bổ sung đáng giá cho đội hình tuyển Việt Nam, đồng thời không đi ngược lại nguyên tắc thận trọng mà Liên đoàn bóng đá Việt Nam theo đuổi.
Với cách làm này, đội tuyển Việt Nam không chạy theo thành tích tức thời, mà đặt ưu tiên vào sự ổn định và tiến bộ lâu dài của nền bóng đá nước nhà.
Dù chậm rãi, chiến lược của tuyển Việt Nam có thể trở thành mô hình phát triển bền vững, phù hợp với những quốc gia đang trong quá trình xây dựng nền móng vững chắc cho bóng đá”.