Bị chồng tát 6 cái khi bảo anh đặt mình vào vị trí người vợ

Bị chồng tát 6 cái khi bảo anh đặt mình vào vị trí người vợ

bởi

trong
Bị chồng tát 6 cái khi bảo anh đặt mình vào vị trí người vợ

Con tôi đang ngồi chơi, thấy thế khóc thét lên, tôi không còn nhận ra người đàn ông từng nắm tay mình trong lễ cưới giờ lại vậy.

Tôi vừa xin nghỉ việc vì muốn dành thời gian chăm sóc con nhỏ và lấy lại sức khỏe sau sinh. Cứ nghĩ ở nhà tạm một thời gian sẽ được thông cảm, không ngờ lại là chuỗi ngày ngột ngạt hơn bao giờ hết. Cả nhà chồng sợ tôi ăn bám, vài hôm là gọi điện hỏi: “Đã xin được việc mới chưa”, “Lương bao nhiêu”, “Công việc gì”. Tôi không trả lời ngay thì họ lại kể chuyện tôi thất nghiệp cho người ngoài biết, để người đó gặp mẹ ruột tôi hỏi ngược lại. Mẹ tôi vừa thương con vừa tủi thân, bảo: “Thôi ráng kiếm việc gì làm, cho người ta khỏi coi thường”.

Tôi cắn răng chịu đựng, nhưng có những lời nói của người nhà chồng khiến bản thân thấy mình không còn chút giá trị nào. Anh trai chồng buột miệng: “Từ nay một người làm nuôi ba cái miệng ăn à”, ý anh là chồng tôi làm nuôi hai con và tôi. Chúng tôi là một gia đình, sao anh chồng lại nói với tôi câu như vậy? Tôi quay sang chồng, hy vọng anh sẽ lên tiếng bảo vệ, nhưng chồng bảo anh ấy nói có sai đâu. Tôi lặng người.

Tôi từng nghĩ chỉ cần mình sống tử tế, biết lo toan, hy sinh, sẽ được ghi nhận. Nhưng không, tôi sinh xong muốn mua chiếc xe nhỏ để tiện đi lại, tự dùng tiền tích góp làm thêm khi còn đi làm, vậy mà ba chồng tỏ ý không hài lòng, bảo tôi “sửa xe cũ mà đi, tiết kiệm cho chồng với con”. Đỉnh điểm là lần vợ chồng cãi nhau vì chuyện tiền nong và thái độ của gia đình anh, tôi không to tiếng, chỉ bảo anh nên đặt mình vào vị trí của vợ mà suy nghĩ. Đáp lại, anh lôi tôi ra giữa phòng khách và tát 6 cái như trời giáng, con tôi đang ngồi chơi cũng khóc thét lên. Tôi không còn nhận ra người đàn ông từng nắm tay tôi trong lễ cưới lại làm vậy.

Tôi không biết tương lai sẽ thế nào, đang cân nhắc chuyện ly hôn. Tôi không giận, chỉ nhận ra mình đang sống ở một nơi không còn tình yêu thương. Ở đó, người ta chỉ đòi hỏi mà không cần hiểu, luôn chỉ trích mà chẳng buồn lắng nghe. Tôi viết những dòng này để trút bớt nỗi lòng, cũng tự hỏi: Liệu mình nên tiếp tục nhẫn nhịn nữa không?

Hồng Ngọc