Cách đây 9 năm, tôi yêu Nga, lúc đó xác định yêu để cưới. Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm mới công khai. Tuy nhiên, lúc công khai cũng là lúc sóng gió bắt đầu xuất hiện. Bố mẹ Nga phản đối tình yêu của chúng tôi dữ dội.
Gia đình Nga rất giàu có. Bố mẹ em là chủ một doanh nghiệp vận tải tư nhân có tiếng. Ngoài ra nghe đâu, họ còn góp cổ phần kinh doanh ở nhiều lĩnh vực khác nên tiền của, nhà cửa không thiếu thứ gì. Trong khi đó, tôi thì ngược lại.
Gia đình tôi khó khăn, hoàn cảnh bố mẹ còn thuộc diện éo le. Bố là công nhân bị tai nạn trong quá trình lao động khiến suy giảm sức khỏe trầm trọng. Bố tôi xin nghỉ làm theo chế độ, hiện tại chỉ quanh quẩn ở nhà phụ vợ bán hàng.
Mẹ tôi cũng từng là công nhân nhưng vì kinh tế gia đình nên nghỉ việc, tự mở sạp hàng hoa quả ngoài chợ cóc gần nhà. Việc nuôi hai anh em chúng tôi ăn học đã là cố gắng rất lớn của họ.

Tôi từng đau đớn từ bỏ Nga vì chúng tôi không phù hợp (Ảnh minh hoạ: TD).
Người yêu tôi là cô gái rất ngoan. Mặc dù là con nhà giàu, Nga sống giản dị, không ăn diện, không chơi bời, thể hiện. Em lại còn rất ý tứ. Thi thoảng, em hay lấy cớ được lĩnh lương để mua quà cho tôi, hoặc gửi quà về cho bố mẹ và em gái của tôi.
Nga không bao giờ chịu để tôi đưa vào nhà hàng nào sang trọng. Ngay cả sinh nhật em, hai đứa cũng ra quán cà phê gần bờ sông để ngồi uống nước như những dịp bình thường.
Biết tôi đi làm chưa kiếm được nhiều tiền, lại còn phải gửi về phụ giúp bố mẹ nên Nga đi với tôi chi tiêu gì cũng đơn giản, để cho tôi không phải suy nghĩ. Tôi rất yêu em, trong tình yêu còn có cả lòng tôn trọng, trân quý. Nhưng chuyện “môn đăng hộ đối” thực sự là vấn đề tôi không thể không lưu tâm.
Từ ngày biết con gái yêu phải gã trai nghèo như tôi, bố mẹ Nga bắt đầu ngăn cấm. Họ không cho Nga đi chơi riêng, mọi giờ giấc đều bị quản chặt. Cứ hết giờ làm là Nga phải có mặt ở nhà, chậm trễ một chút cũng phải gọi điện nói rõ lý do.
Chúng tôi yêu nhau, gặp nhau lén lút như kẻ trộm. Thực sự nghĩ đến chuyện này, tôi rất buồn. Bố mẹ cũng khuyên tôi nên suy nghĩ. Đàn ông con trai không yêu người này thì yêu người khác chứ đừng lụy tình, không đáng mặt đàn ông. Yêu đương là chuyện đàng hoàng, làm gì sai trái mà lén lút như ăn trộm?
Bản thân bố mẹ tôi nghe chuyện chênh lệch gia cảnh cũng cảm thấy không vui. Làm thông gia mà thiếu cân bằng như vậy, ông bà thấy khó giao tiếp. “Nhà mình không tiền, không có quan hệ, hai đứa lấy nhau bố mẹ cũng bị coi thường. Khéo có cháu nội còn chẳng dám lên thăm”, bố mẹ tôi đã nói như vậy.
Phân tích này khiến tôi bị chùn bước. Quả thật, tôi rất yêu Nga nhưng bảo tôi vì yêu mà từ bỏ sĩ diện và tự trọng của gia đình, tôi chưa làm được. Cho nên người nói chia tay lại chính là tôi.
Gần một năm sau, Nga nhắn tin cho tôi báo lấy chồng. Sau đó, tôi cũng về quê tìm hiểu một cô gái khác để lấy làm vợ. Chuyện tình yêu với Nga, tôi cất giấu vào lòng, không nhắc tới, cũng không cố quên.
Cách đây hai tuần, Nga đột nhiên gọi điện hỏi thăm tôi. Nga nói đang chuẩn bị làm thủ tục để sang nước ngoài ở hẳn với chồng. Trong cuộc trò chuyện, chúng tôi nhắc lại kỷ niệm ngày xưa và Nga khóc.
Nga thú nhận, em chỉ yêu một mình tôi. Người chồng hiện tại không thực sự hòa hợp với Nga. Hoặc cũng có thể do em không quên được tôi, chứ không phải vì chồng em không tốt. Sắp tới, Nga phải rời khỏi Việt Nam, điều em luyến tiếc lớn nhất là cảm giác mất tôi vĩnh viễn.
Nga muốn gặp tôi, muốn tôi cho em một đứa con. Em chỉ muốn sinh con với tôi để em được tiếp tục yêu tôi, dù không có tôi bên cạnh. Em hứa sẽ không làm ảnh hưởng gì tới cuộc sống của tôi. Tôi không cầm được nước mắt.
Tình yêu này khiến chúng tôi đều đau đớn như nhau. Tuy nhiên hiện tại, cả hai đều có gia đình riêng. Vợ tôi không hẳn là người tôi yêu nhất nhưng là lựa chọn phù hợp với tôi. Tôi hoàn toàn không muốn gây ra tội lỗi với vợ của mình.
Cuộc nói chuyện với người yêu cũ thực sự khiến tâm tư của tôi xáo trộn. Nếu để lựa chọn theo tình cảm, tôi muốn lao đi tìm Nga ngay lập tức nhưng lý trí cản tôi lại. Tôi biết chúng tôi không nên. Như vậy là liều lĩnh và bất chấp hậu quả.
Nếu tôi đến gặp Nga, đồng nghĩa với việc đẩy mối quan hệ này không biết đi về đâu. Đồng ý là Nga sẽ đi nước ngoài, có thể chúng tôi không gặp lại. Nga sẽ sinh con và không có ai tìm về để làm ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi.
Nhưng với một sinh linh là giọt máu của mình, làm sao có thể nói “xin – cho” dễ dàng như vậy được? Kiểu gì chúng tôi cũng sẽ lại day dứt lẫn nhau, tìm về với nhau, liên miên suốt cuộc đời còn lại. Sẽ là một mối quan hệ không bao giờ kết thúc.
Lúc này, tôi chẳng thể tập trung làm được bất cứ điều gì, kể từ buổi nói chuyện với Nga hôm đó.
Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.