Bóng quê – Thơ của Cao Lê Hồng Rạng

Bóng quê – Thơ của Cao Lê Hồng Rạng

bởi

trong
Bóng quê – Thơ của Cao Lê Hồng Rạng

MINH HỌA: Văn Nguyễn

Ta về thăm lại dòng sông

Bụi tre lả ngọn gió bồng tóc mai

Nắng lên trải khắp sông dài

Áo ai trắng xóa chia hai khoảng trời

Sóng đùa hoa tím chơi vơi

Níu chân quanh quẩn bên lời hát xưa

Khói thơm vấn vít ngọn dừa

Chợt thèm mắc võng, giữa trưa quê nhà

Ngỡ thời thơ dại chưa qua

Ngỡ bên bếp lửa có bà ngóng trông

Gió đưa hương bưởi thơm nồng

Rủ em trốn ngủ ra đồng bắt cua…

Sông quê dậy tiếng nô đùa

Bến quê, chị vẫn giữ mùa tóc thơm

Mặt trời rụng xuống vàng ươm

Xuồng câu trôi giữa chiều hôm bềnh bồng

Cha quăng lưới dọc triền sông

Mẹ ra đứng ngóng gió lồng bóng quê.