Cả xóm tôi chịu thua karaoke tra tấn suốt hai năm

Cả xóm tôi chịu thua karaoke tra tấn suốt hai năm

bởi

trong
Cả xóm tôi chịu thua karaoke tra tấn suốt hai năm

Sau khi biết chuyện bị trình báo với công an xã vì hát karaoke ồn ào, hàng xóm kéo sang nhà tôi đe dọa, thách thức, hành hung.

Gia đình tôi sống ở Quảng Nam. Suốt hai năm nay, chúng tôi chưa ngày nào được yên ổn. Từ khi một người hàng xóm mua loa công suất lớn (loa kẹo kéo) về để hát karaoke ở nhà, người dân xung quanh chúng tôi phải chịu đựng tiếng ồn khủng khiếp. Hễ cứ có ở nhà, dù bất kể giờ nào, họ cũng mở loa phát nhạc nhẽo, hát hò ăn nhậu, ầm ĩ. Có hôm họ mở loa rất sớm từ 5h30, có hôm lại mở nhạc liên tục từ 12h đến 22h, khi lại hát hò từ 18h đến quá 22h đêm.

Quá bức xúc, nhiều lần gia đình tôi và những người dân trong xóm có đến gặp và nói chuyện với chủ nhà để yêu cầu mở nhỏ loa lại để mấy đứa nhỏ còn học hành, người đi làm về được nghỉ ngơi, và người già có thể tĩnh dưỡng. Nhưng thay vì tiếp thu và điều chỉnh, nhà đó vẫn bất chấp, luôn mở nhạc to. Nhiều hôm, họ mở nhạc đến khuya, tôi phải gọi điện cho công an xã để can thiệp thì bà con mới có thể ngủ nghỉ được. Nhưng chỉ được vài bữa là đâu lại vào đấy.

Thói quen mở nhạc, hát hò của họ cứ lặp đi lặp lại, khiến chúng tôi có cảm giác như bị tra tấn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống, sức khỏe và sinh hoạt của bản thân và gia đình. Tôi rất nhiều lần trình báo với cơ quan công an ở xã, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức nhắc nhở và xử phạt nhẹ chứ không ngăn được triệt để hành vi gây ồn của hàng xóm.

>>

Đỉnh điểm là sau khi biết chuyện tôi trình báo việc họ làm ồn với công an xã, vào 14/3 vừa qua, trong một dịp tổ chức ăn nhậu, và nhân lúc ở nhà tôi chỉ có ba mẹ già cùng hai đứa nhỏ, họ đã kéo sang hành hung, chửi bới, hăm dọa. Sau sự việc, những hành vi côn đồ, thách thức, coi thường pháp luật của họ vẫn chưa được xử lý. Và tôi cũng như những người dân xung quanh vẫn phải âm thầm chịu đựng tiếng loa chát chúa mỗi ngày.

Dù tôi có cả đoạn thu âm, và video kèm theo về hành vi mở loa công suất lớn gây ảnh hưởng nghiêm trọng cuộc sống của người trong xóm, nhưng đến hiện tại cơ quan chức năng vẫn chưa thể đủ cơ sở để xử phạt do những hạn chế của quy định hiện hành. Phải chăng chúng tôi chẳng còn cách nào khác là chịu trận ngày qua ngày, cam chịu sức khỏe thể chất và tinh thần của mình và người thân bị ảnh hưởng nghiêm trọng? Đến bao giờ chúng ta mới có thể dẹp được vấn nạn này?

Vinh Trương Quang