
Cưới 13 năm, xa nhau 10 năm, mới được gần nhau nhưng chồng không giữ danh dự cho vợ dù bất cứ đâu, chửi vợ là “con ăn bám”.
Thời gian nhanh như thoi đưa, thấm thoát đã hơn 13 năm mình cùng nhau xây dựng tổ ấm. Chính xác là được 13 năm, 4 tháng, 6 ngày, chắc anh chưa bao giờ nhớ ngày mình về chung một nhà là ngày nào đâu nhỉ! Khoảng thời gian này có lẽ không quá dài, cũng không quá ngắn phải không chồng? Rồi mình cùng có với nhau hai cô con gái xinh xắn, khỏe khoắn và đáng yêu. Thời gian xây dựng tổ ấm cùng nhau được hơn 13 năm thì có khoảng 10 năm chồng phải đi công tác xa nhà, một phần cũng vì kinh tế gia đình và một phần do tính chất công việc, anh làm các công trình ở xa.
Vợ chồng mình đều phải cố gắng vượt qua mọi gian truân, khó khăn, vất vả. Hơn cả là chúng ta đều phải hy sinh thầm lặng cả tuổi xuân, tuổi đẹp nhất của đời người, đáng lẽ mình phải được ở bên nhau, quan tâm chăm sóc cho nhau. Vậy mà mình phải cố gắng kìm nén, giấu đi tình cảm để xa nhau. Từ sự chăm chỉ, chịu thương chịu khó của chúng ta, có lẽ ông trời cũng thương rồi mình cũng mua được căn nhà đầu tiên là căn chung cư gần 70 m2, tiếp đến là hai mảnh đất ở ven Hà Nội, một mảnh 50 m2 gần trung tâm hơn, một mảnh gần 100 m2 xa hơn xíu. Hiện tại mình còn nợ ngân hàng cả nhà và đất tầm 600 triệu đồng.
Đối với mọi người, những tài sản đó có lẽ rất nhỏ bé, nhưng đối với chúng mình đều là những tài sản rất lớn, có khi nằm mơ cũng không bao giờ dám nghĩ tới. Chúng mình đều ở tỉnh lẻ lên Hà Nội lập nghiệp, đôi bên bố mẹ đều làm nông, kinh tế khó khăn muôn phần. Mặc dù ông bà nội ngoại đều rất thương vợ chồng mình nhưng cũng không có để cho, chúng mình đều phải tự lập từ cái nhỏ nhất.
Thời gian chồng đi công tác xa nhà, là lúc các con còn rất nhỏ, một mình vợ vừa đi làm, vừa chăm sóc đưa đón các con đi học. Lúc các con khỏe, mọi việc không có vấn đề gì; khi trái gió trở trời, các con ốm đau là khoảng thời gian khó khăn nhất với vợ. Vợ đều một mình cố gắng chăm sóc, lo toan cho các con từng miếng ăn và giấc ngủ để các con mau khỏe. Có nhứng đêm con sốt cao, cả đêm vợ thức trắng lo lắng, chưa bao giờ gọi điện cho chồng, hay kêu than mệt nhọc. Vì công việc của chồng ở xa, sợ chồng biết lại lo lắng, ảnh hưởng đến công việc. Vợ rất hiểu công việc của chồng ở xa cũng vất vả, muốn anh yên tâm công tác để hoàn thành công việc mà công ty tin tưởng giao cho.
Ngoài việc vợ đi làm, chăm sóc con cái, quán xuyến gia đình, đến việc đối nội, đối ngoại, hiếu hỉ hay những việc lớn như mua nhà cửa, đất đai, em đều cố gắng tìm hiểu, một mình rong ruổi trên chiếc xe máy dù trời nắng gắt hay mưa phùn gió bấc. Em làm vậy kiểu lấy công làm lãi, rẻ hơn so với thị trường từ 200 đến 500 triệu đồng. Những việc làm của vợ, những hy sinh thầm lặng của vợ sao anh không biết trân trọng và yêu thương em nhiều hơn, ngược lại em phải nhận những lời nói thật đau lòng.
Anh rất chăm chỉ, chịu khó, có trách nhiệm trong công việc và cả khi về nhà anh cũng không nề hà việc gì, việc gì làm được cho vợ con là chồng sẵn sàng làm, như dọn dẹp, rửa bát. Có một điểm đáng phê phán và lên án mà em nghĩ anh cần sửa là tính hay cáu gắt và khó tính với em dù việc rất nhỏ. Anh nên ngẫm và kiểm điểm lại bản thân xem nhé. Thời gian này cách ăn nói của anh trong lúc nóng nảy rất tục tĩu, coi thường vợ, không giữ danh dự cho vợ, dù bất cứ đâu, xưng mày tao, bảo em là “con ăn bám”. Chúng ta đều là những người có ăn có học, sao anh lại tùy tiện thốt ra những lời lẽ đó.
Mấy ngày nay vợ thật sự rất buồn và cảm thấy tâm trạng tồi tệ. Em đã làm gì sai để anh ăn nói với em tục tĩu và vô văn hóa như vậy? Cuộc sống thật ngắn ngủi, thấm thoát đã quá nửa đời người, thời gian thanh xuân đã xa nhau biền biệt, những lúc được ở gần nhau tại sao mình lại không yêu thương nhiều hơn, bù đắp cho nhau nhiều hơn. Mình đến với nhau ngoài tình cảm là tình thương, nếu không còn tình cảm, không còn muốn gắn kết với nhau thì nên dừng lại. Cả hai đã đủ trưởng thành, đủ chín chắn để nhìn nhận mọi việc đúng hay sai, đừng để những lời nói làm tổn thương nhau, giết chết tình cảm dành cho nhau thêm nữa.
Hôm nay là ngày Gia đình Việt Nam, vợ ngồi viết những tâm sự này mong chồng đọc và hiểu được nỗi lòng của em, để biết trân trọng và thương yêu em nhiều hơn. Nếu chồng thấy không còn thương yêu và trân trọng vợ nữa, hãy dừng lại để mỗi người tìm cho nhau hạnh phúc mới. Chúc anh luôn mạnh khỏe, công việc mới ở hành trình mới luôn thuận lợi, gặt hái được nhiều thành công mới. Trong mọi tình huống, để xử lý mọi việc, chồng hãy bình tĩnh và hài hòa. Ba mẹ con em luôn yêu thương anh nhiều.
Hồng Ngọc