Chồng có công ty riêng, vẫn ‘bòn’ tiền của tôi

Chồng có công ty riêng, vẫn ‘bòn’ tiền của tôi

bởi

trong
Chồng có công ty riêng, vẫn ‘bòn’ tiền của tôi

Trước tôi được tôn trọng, giờ mỗi lần cãi nhau, chồng và bố mẹ chồng một phe; anh bảo tôi: “Em nên an phận, đừng tự cao”.

Tôi 27 tuổi, có ngoại hình, học vấn và gia đình ổn định. Năm 2022, tôi đi làm với mức lương 20–25 triệu đồng, chăm chỉ và cầu tiến. Năm 2023, tôi kết hôn với anh, giám đốc một công ty dịch vụ, sinh năm 1990, thu nhập 200–300 triệu/tháng. Chúng tôi quen nhau hơn một năm rồi cưới. Sai lầm đầu tiên là tôi chỉ về ra mắt gia đình chồng đúng một lần, cũng là lúc đăng ký kết hôn. Tôi khuyên các bạn nữ nên về nhà chồng ít nhất vài lần trước khi cưới. Một lần không đủ để hiểu hết con người và hoàn cảnh gia đình họ.

Sau cưới vài tháng, chúng tôi mua nhà để chuẩn bị sinh con. Bố mẹ chồng đã 70 tuổi, từ quê vào sống chung, lo sợ tôi chiếm đoạt tài sản nên yêu cầu tôi từ bỏ quyền đứng tên nhà. Dù khó chịu, tôi vẫn đồng ý vì nhà mua phần lớn bằng tiền vay. Tôi cố gắng làm tròn bổn phận dâu con, tôn trọng ông bà, dù cuộc sống chung rất ngột ngạt. Bố mẹ chồng có bảy người con nhưng không sống được với ai, chỉ bám víu vợ chồng tôi, chồng là con út.

Sai lầm tiếp theo là tôi mang thai quá sớm, trong khi nhà chồng muốn sinh con năm Rồng cho “hợp tuổi bố”. Lúc đó sức khỏe yếu, tôi phải nghỉ việc vì không đi xa được; khi khỏe hơn, không nơi nào nhận người đang mang bầu. Tôi bắt đầu hành trình làm vợ, làm mẹ toàn thời gian. Từ tháng thứ 3 đến thứ 9 của thai kỳ, tôi vẫn làm việc không lương ở công ty chồng. Ngược lại, anh còn mượn hết tiền tiết kiệm của tôi và bố mẹ đẻ để làm ăn.

Ban đầu, mỗi tháng chồng đưa tôi 10 triệu đồng chi tiêu, sau đó chuyển sang đưa mẹ chồng. Khi bầu bí, mẹ chồng chăm tôi bằng những món không thể ăn nổi như cá cháy, tôm để ba ngày, canh hỏng. Tôi để bà đi chợ, còn mình nấu ăn thì mới ăn được, tới tận ngày đi sinh tôi vẫn phải nấu. Sau sinh, mọi thứ tệ hơn, tôi xin 5 triệu đồng mua đồ cho con mà như van nài. Không còn cách nào, tôi phải bán nữ trang và rút bảo hiểm xã hội một lần. Chồng biết chuyện, lại mượn một nửa để “đấu thầu dự án”, giờ không thấy hoàn trả. Từ ngày cưới, vị thế giữa hai vợ chồng thay đổi hoàn toàn. Trước kia tôi được tôn trọng, giờ mỗi lần cãi nhau, chồng và bố mẹ chồng lập tức về một phe. Tôi khóc, chồng không dỗ dành, chỉ bảo: “Em nên an phận, đừng tự cao”.

Tôi muốn cai sữa con 6 tháng để đi làm lại, anh phản đối, bảo tôi đòi hỏi quá mức và nên biết ơn vì anh “chỉ karaoke ôm, không rượu chè, gái gú”. Gần đây, bố mẹ chồng về quê xây nhà thờ họ, chi phí 5 tỷ đồng, chồng tôi đã ứng trước một tỷ đồng. Tôi hỏi sao không ưu tiên trả nợ tiền nhà, anh nói: “Tiền anh làm ra, em không có quyền quyết định”. Tôi tâm sự với bố mẹ đẻ, xin ly hôn, nhưng mẹ khuyên ráng vì con còn nhỏ, ly hôn mất mặt với xóm làng.

Hiện tôi tìm việc online, cố gom góp từng chút, đợi con đủ một tuổi sẽ ly hôn. Tôi cũng cần đòi lại 700 triệu chồng mượn của bố mẹ tôi, đến giờ vẫn chưa hoàn trả đồng nào. Rất mong nhận được lời khuyên từ mọi người.

Hoa Hồng