Chồng không hứng thú “thân mật với vợ”, tôi đau lòng khi biết lý do

Chồng không hứng thú “thân mật với vợ”, tôi đau lòng khi biết lý do

bởi

trong

Nếu chỉ nhìn vào bề ngoài, ai cũng sẽ nghĩ tôi là người phụ nữ may mắn. Tôi có chồng thành đạt, công việc ổn định, nhà cửa rộng rãi, con gái ngoan ngoãn.

Gia đình nhỏ của tôi sống trong một căn hộ cao cấp giữa trung tâm thành phố, có người giúp việc lâu năm lo toan bếp núc, dọn dẹp.

Con gái tôi 5 tuổi, đã ngủ riêng rất ngoan, đi học bán trú. Tôi làm kiến trúc sư tự do, chồng là giám đốc một bộ phận lớn trong công ty nước ngoài.

Chồng không hứng thú “thân mật với vợ”, tôi đau lòng khi biết lý do

Chồng tôi vẫn đối xử rất tốt với gia đình nhưng luôn lảng tránh “thân mật” với tôi (Ảnh minh họa: Knet).

Thời gian gần đây, công việc của cả hai đều nhẹ nhàng hơn. Cuối tuần rảnh rỗi, chúng tôi thường đi chơi, cà phê, đưa con dạo phố.

Cuộc sống tưởng chừng viên mãn. Nhưng có một điều khiến tôi nghẹt thở suốt cả năm qua là chồng tôi giờ không còn thiết tha gì đến vợ.

Không phải anh lạnh nhạt hay cư xử tệ bạc. Ngược lại, anh vẫn chu đáo, quan tâm, vẫn hỏi han tôi mỗi tối, vẫn đón con đúng giờ, vẫn làm việc nhà những ngày bà giúp việc xin nghỉ. Nhưng giữa chúng tôi từ lâu không còn bất kỳ sự gần gũi nào đúng nghĩa của một cặp vợ chồng.

Tôi tự hỏi mình đã làm sai điều gì? Tôi bắt đầu chăm chút ngoại hình hơn, tìm hiểu những bí quyết giữ lửa hôn nhân, tạo bất ngờ nhỏ, nấu những món anh thích, thậm chí chủ động gần gũi.

Nhưng thứ tôi nhận được chỉ là những cái ôm hững hờ và lời từ chối đầy áy náy. Có hôm, anh xoa nhẹ lưng tôi và nói: “Anh thấy mệt, để hôm khác nhé?”.

Tôi không nhớ lần cuối cùng chúng tôi thực sự ở bên nhau là khi nào. Tôi đã nghi ngờ. Phụ nữ khi bị bỏ quên, bản năng đầu tiên là sợ bị phản bội.

Nhưng mọi dấu hiệu đều cho thấy, chồng tôi không ngoại tình. Anh không có tin nhắn mờ ám, không nhắn tin riêng tư vào đêm muộn, cũng không có hành vi bí ẩn nào khiến tôi phải cảnh giác. Điện thoại luôn để bàn công khai, thậm chí còn để tôi cầm dùng nếu cần.

Tôi đọc được ở trên mạng: “Không phải người chồng nào bỗng dưng chán vợ cũng là vì có người thứ ba. Có khi họ chán chính bản thân mình”.

Tôi bắt đầu để ý kỹ hơn và nhận ra chồng thay đổi không chỉ trong chuyện tình cảm. Anh hay ngồi thừ ra bên bàn làm việc, thi thoảng đeo tai nghe cả tiếng mà chẳng mở video hay nhạc gì cả.

Ánh mắt anh có điều gì đó mệt mỏi, trống rỗng. Không phải kiểu mệt thể chất, mà là sự nặng nề không tên mà tôi không thể chạm tới. Linh cảm có chuyện không ổn, tôi tìm mọi cách để tìm hiểu thì sốc nặng khi phát hiện chồng tôi có khoản vay lên đến 5 tỷ đồng, đứng tên cá nhân anh.

Tôi ngồi sững hàng giờ liền bên bàn làm việc, tay lạnh toát. Không phải vì giận, mà vì thấy sợ. Tôi chưa từng nghĩ chồng mình lại giấu một gánh nặng lớn đến vậy, anh không chia sẻ một lời.

Tối hôm đó, tôi ngồi xuống đối diện với anh và nói: “Em biết rồi”. Anh không tỏ ra bất ngờ, chỉ lặng lẽ tháo kính ra và gục đầu xuống bàn.

Anh nói, giọng run rẩy: “Anh không dám nói vì sợ em thất vọng. Sợ em sẽ nghĩ anh là người đàn ông bất tài. Sợ rằng khi em nhìn vào anh, sẽ không còn thấy gì ngoài một món nợ”.

Tôi không nói gì. Tôi chỉ ngồi đó, cảm nhận một điều rất đau đớn. Người cùng tôi vượt qua những ngày cơ cực đầu hôn nhân lại đi một chặng đường khủng hoảng dài đến vậy mà không để tôi đồng hành.

Tôi từng nghĩ anh chán tôi nhưng không phải. Hóa ra, anh chán chính mình. Anh cảm thấy thất bại, mặc cảm, không xứng đáng được yêu.

Không phải cuộc hôn nhân nào rạn vỡ cũng vì sự xuất hiện của người thứ ba. Có những cuộc hôn nhân tan hoang chỉ vì một người cố gắng gồng lên để gánh mọi thứ, còn người kia dù rất yêu lại không đủ nhạy cảm để nhận ra điều đó sớm hơn.

Tôi chưa biết tương lai sẽ ra sao, món nợ kia có thể sẽ theo vợ chồng tôi nhiều năm nữa. Nhưng chúng tôi sẽ gánh cùng nhau. Vì tôi hiểu rằng, hôn nhân không đòi hỏi ai phải hoàn hảo. Chỉ cần khi một người chao đảo, người kia không quay lưng.

Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.