
13 triệu đồng cho cả gia đình bốn người, hai đứa con đang tuổi ăn học thử hỏi có kham nổi không?
Chồng tôi làm công việc khá bận rộn, đi từ sáng đến tối muộn. Lương tháng của anh khoảng 13 triệu đồng. Anh bảo như vậy là đủ sống, không cần tôi phải đi làm.
Nhiều khi tôi phải vay thêm tiền từ nhà ngoại để trang trải sinh hoạt. Tôi biết anh cũng áp lực, nhưng tôi thì cũng đâu có sung sướng gì khi phải ngửa tay vay mượn, thiếu trước hụt sau?
Tôi không muốn là người chỉ quanh quẩn trong nhà, sống phụ thuộc và cảm thấy mình không có giá trị gì. Nhưng nếu tôi đi làm, phần lớn các công việc ở quê chỉ có thể làm công nhân, mà lại yêu cầu tăng ca nhiều, về muộn, thì ai sẽ lo cho con cái?
Ai đưa đón các con đi học, ai chăm nom khi con ốm đau, ai chạy tới chạy lui khi nhà nội nhà ngoại có việc? Mọi thứ trong nhà từ việc lớn đến việc nhỏ đều mặc nhiên là phần của tôi. Chồng tôi chưa bao giờ hỏi tôi mệt không, cũng không chia sẻ việc nhà hay chăm con và cũng không muốn tôi đi làm vì những lý do trên.
Nhưng giờ đây, tôi không biết mình có thể chịu đựng thêm bao lâu nữa. Tôi muốn bước ra khỏi cuộc sống tù túng hiện tại. Nhưng tôi sợ, nếu thay đổi quá đột ngột, gia đình lại tan vỡ thì con tôi sẽ là người tổn thương nhiều nhất. Tôi hoang mang và tuyệt vọng vì không tìm ra lối thoát.
Tôi nên tiếp tục cam chịu hay thay đổi và làm bằng cách nào?
Sương