
Một ngày, tôi vô tình đọc được tin nhắn giữa anh và một người phụ nữ khác, họ gọi nhau là “vợ chồng”.
Cách đây hơn mười năm, tôi kết hôn khi đã gần 30 tuổi, nghĩ rằng mình đủ trưởng thành để đưa ra lựa chọn đúng đắn cho cuộc đời. Nhưng chỉ chưa đầy sáu tháng sau, khi tôi đang mang thai, tôi phát hiện chồng ngoại tình, không chỉ với một người mà là hai, ba người cùng lúc. Tôi quyết định ly thân. Khi con vừa tròn một tuổi, chúng tôi chính thức ly hôn. Từ đó, tôi một mình nuôi con và tự lo toan cho cuộc sống của hai mẹ con.
Hơn một năm trước, tôi gặp người đàn ông đã ly hôn, đang nuôi hai đứa con nhỏ. Tôi đến với anh bằng sự cảm thông và chân thành. Tôi thương hai đứa trẻ của anh như chính con mình. Thậm chí có lúc còn thấy mình dành nhiều tình cảm cho con gái anh hơn cả con ruột của mình. Tôi tin rằng quá khứ đổ vỡ của cả hai sẽ giúp chúng tôi biết trân trọng nhau hơn.
Nhưng rồi một ngày, tôi vô tình đọc được tin nhắn giữa anh và một người phụ nữ khác, họ gọi nhau là “vợ chồng”. Và rồi, tôi tận mắt thấy anh tay trong tay đưa cô ấy vào khách sạn. Tim tôi như ngừng đập, cổ họng nghẹn ứ, đau đớn đến mức không thể thở nổi.
Tôi từng nghĩ, khi mình sống tử tế, chân thành và yêu bằng cả trái tim, ít nhất cũng xứng đáng được trân trọng nhưng cuối cùng, tôi lại phải đối mặt với sự phản bội, một lần nữa. Người đàn ông sau không khác gì người trước. Tại sao sau từng ấy năm, tôi vẫn lặp lại một vòng lặp đau đớn như cũ? Phải chăng sống quá tử tế, quá thật lòng lại là sai lầm? Hay do tôi đã tin tưởng sai người thêm lần nữa?
Thùy Dung