Chồng tránh “thân mật” với tôi vì đang… thất tình

Chồng tránh “thân mật” với tôi vì đang… thất tình

bởi

trong

Tôi và chồng đến với nhau nhờ hai bên gia đình mai mối. Bố mẹ tôi và bố mẹ anh là bạn học cũ. Thấy hai con đều đã đến tuổi lập gia đình mà chưa có người yêu, cũng “môn đăng hộ đối” nên phụ huynh ra sức vun vén. Kết quả là sau hơn một năm tìm hiểu, chúng tôi chính thức về chung một nhà.

Nói là chúng tôi rất yêu nhau nên mới kết hôn thì không phải. Chỉ là tôi và anh đều thấy đối phương là người tử tế, phù hợp. Thời buổi này, nhất là ở độ tuổi ngoài 30, cứ đòi hỏi tình cảm nồng thắm, yêu đương cuồng nhiệt có lẽ là quá viển vông. Và chúng tôi đều hiểu điều đó, cũng là những người sống khá thực tế.

Đến nay, vợ chồng tôi sống với nhau được 5 năm, có chung hai đứa con – một con trai 4 tuổi và một con gái 2 tuổi. Công việc của cả hai cũng khá ổn, thu nhập cao.

Chồng tránh “thân mật” với tôi vì đang… thất tình

Người chồng mà tôi luôn tin tưởng hóa ra đã ngoại tình (Ảnh minh họa: TD).

Bạn bè nhìn vào gia đình chúng tôi đều tỏ ra ngưỡng mộ. Nhưng chỉ có tôi mới biết, vợ chồng tôi sống chung được đến ngày hôm nay vì cả hai đều là người biết điều, biết nhìn nhau mà sống, chứ tình cảm hay thân mật thì không có nhiều.

Chồng tôi thường ngày là người khá ít nói, lạnh lùng, hiếm khi để ý hay quan tâm đến vợ. Vì thế, thấy những người khác được chồng chăm chút, nâng niu, tôi đôi khi cũng có chút chạnh lòng.

Tuy nhiên, chồng tôi lại là người có trách nhiệm với gia đình, con cái cũng như hai bên nội ngoại. Hàng tháng, anh luôn đưa tiền về cho tôi. Cuối tuần, anh chịu khó đưa các con đi chơi công viên, trung tâm thương mại hoặc ở nhà xem phim hoạt hình cùng các con.

Hơn nữa, chúng tôi ban đầu đến với nhau cũng là do mai mối, thấy đôi bên phù hợp. Vì vậy, tôi luôn dặn lòng phải “biết thân biết phận”, không nên tham lam hay đòi hỏi gì hơn ở anh.

Trên đời này, các ông chồng thường được cái này thì mất cái kia. Chồng tôi chỉ hơi lạnh lùng, khô khan một chút thì vẫn chấp nhận được. Thực ra, bản thân tôi cũng đâu hoàn hảo.

Tuy nhiên, khoảng 3 tháng trở lại đây, chồng tôi bỗng dưng hay phải đi công tác. Anh cũng ít quan tâm đến các con và đặc biệt là khá lạnh nhạt với tôi. Chuyện chăn gối giữa vợ chồng tôi bình thường cũng không nhiều, nay lại càng ít hơn.

Linh tính của người phụ nữ cho tôi thấy chắc chắn có vấn đề gì đó. Hàng ngày, anh luôn kè kè điện thoại bên người. Nhân một hôm chồng tôi đi tắm mà không mang điện thoại theo, tôi nhanh chóng mở ra xem có gì bất ổn không. Mật khẩu điện thoại của anh, tôi cũng phải để ý vài ngày mới biết được.

Lục tung phần tin nhắn, tôi phát hiện có một cô gái tên Phương. Chồng tôi luôn nhắn tin rất ngọt ngào rồi nói ra đủ lời hoa mỹ với cô gái này – những lời mà một người vợ như tôi chưa bao giờ được nghe. Hóa ra, anh không hề lạnh lùng, khô khan như tôi tưởng, mà là anh chỉ dành điều đó cho… một người đặc biệt.

Đúng lúc tôi đang cầm máy của anh, Phương bất ngờ gửi tin nhắn: “Em nhớ anh, trưa mai mình đi ăn nhé? Yêu anh”. Tôi cũng nhanh chóng đáp lại, hẹn cô ấy ngày mai và xóa tin nhắn đi.

Sau đó, chân tay tôi bủn rủn, tai như ù đi, không dám tin vào mắt mình. Thế là chồng tôi đã ngoại tình đúng không? Đúng, làm sao sai được.

Khi gặp Phương, tôi bỗng dưng thấy thiếu tự tin khi cô ấy xuất hiện trong vẻ ngoài xinh đẹp, cao ráo và ăn nói hết sức dễ nghe. Phương rất ngỡ ngàng khi tôi tự nhận mình là vợ của bạn trai cô ấy. Bởi chồng tôi nói với Phương là… anh đã ly hôn vợ. Còn họ hẹn hò được 3 tháng nay, đúng thời điểm chồng tôi có dấu hiệu không quan tâm đến gia đình.

Phương khóc lóc, liên tục xin lỗi tôi. Cô ấy hứa sẽ chấm dứt hoàn toàn mối tình này. Vì bị lừa dối, chứ cô ấy không bao giờ chấp nhận mình là người thứ ba, phá vỡ hạnh phúc của gia đình người khác.

Chẳng hiểu sao chỉ gặp Phương có hơn một tiếng đồng hồ, tôi lại có cảm giác rất tin tưởng cô gái này. Tôi cảm thấy Phương là người đàng hoàng và không hề nói dối tôi.

Có vẻ nhận định của tôi đã đúng. Về đến nhà, tôi không hề tiết lộ chuyện mình biết chồng ngoại tình. Thay vào đó, tôi âm thầm quan sát anh.

Những ngày sau đó, chồng tôi như người mất hồn. Anh buồn bã, liên tục say xỉn và không còn những chuyến công tác nữa. Có lần, khi đang ngồi chơi cùng con, anh thậm chí còn bật khóc. Tôi không hỏi han gì nhiều nhưng tôi biết, chắc anh và Phương đã chia tay.

Tôi đã đặt niềm tin đúng vào Phương khi quyết định gặp cô ấy, thay vì làm bung bét mọi chuyện hay nói ra sự thật với chồng. Những tưởng thế là êm đẹp nhưng tại sao tôi lại thấy không vui? Ngược lại, tôi rất chán chường, mệt mỏi.

Tôi không muốn ly hôn. Gia đình tôi từng thực sự rất ổn. Các con của tôi còn quá bé, làm sao tôi có thể đánh đổi để rồi mất tất cả được?

Nhưng mỗi ngày nhìn thấy sự buồn chán, suy sụp của chồng tôi, nhìn thấy giọt nước mắt lăn xuống từ khóe mắt anh, nghe anh bật loạt bài hát thất tình đến não nề, rồi anh nằm vật trên giường không chút sức sống…, tôi không thể không thấy tức giận.

Tôi biết chồng mình đang… thất tình. Đối với một người vợ, còn gì cay đắng hơn chuyện này?

Tôi vẫn đang hết sức nhẫn nhịn vì gia đình nhỏ của mình. Liệu tôi có đang làm đúng không? Liệu sự cố gắng của tôi có được đền đáp xứng đáng không?

Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.