
Coco Gauff chói sáng ở Roland Garros 2025 – Ảnh: Reuters
Vài tháng trước, khi Madison Keys vô địch Giải Úc mở rộng trước khi bước vào tuổi 30, nhiều người tin rằng đó chỉ là phút lóe sáng hiếm hoi của tay vợt người Mỹ.
Quả thật, Keys đã không thể vô địch thêm giải đấu lớn nhỏ nào kể từ sau danh hiệu bất ngờ đó. Cô gái sinh trưởng tại Florida bị đánh giá là trường hợp điển hình cho hình mẫu phổ biến của làng quần vợt Mỹ.
Có chiều cao tốt (Keys cao đến 1m79), sải tay sải chân dài, giao bóng mạnh, rất khỏe trong ván đầu tiên… nhưng sẽ đuối dần khi trận đấu bước vào thời điểm căng thẳng, và cũng không có “hiểm chiêu” để đánh bại những đối thủ mạnh.
Đó là lý do vì sao Keys đã 6 lần lọt vào bán kết các giải Grand Slam từ năm 2024 trở về trước, nhưng rồi vẫn không thể chạm tới chức vô địch. Dù rằng ở làng quần vợt trong khoảng 7-8 năm trở lại đây đã không còn xuất hiện những cái tên áp đảo quần hùng như Serena Williams, Justin Henin, Kim Clijster, Maria Sharapova nữa.
Chức vô địch Giải Úc mở rộng của Keys chỉ là phút lóe sáng hiếm hoi, đúng thời điểm và chưa đủ để biến cô trở thành niềm hy vọng cho làng quần vợt Mỹ.
Nhưng Coco Gauff thì khác. Cô gái 21 tuổi vượt ra khỏi khuôn khổ “thể thao sinh viên” thường thấy của nước Mỹ. Nhiều năm gần đây, làng thể thao Mỹ bắt đầu tranh luận nhiều về ảnh hưởng của mô hình thể thao sinh viên hùng mạnh mà họ sở hữu.
Mặt tích cực của phong trào thể thao học đường có rất nhiều, nhưng với những môn thể thao nhà nghề như quần vợt, thể thao học đường cũng dẫn đến nhiều rào cản khiến các VĐV bị “chậm tiến độ”.
Ở làng quần vợt đơn nam, các tay vợt Mỹ còn kém hơn nhiều so với những đồng hương ở nội dung đơn nữ. Từ Andy Roddick cho đến John Isner, Sam Querrey, Taylor Fritz, tất cả đều như một khuôn đúc ra với lối chơi hùng hổ, những cú giao bóng cực mạnh nhưng không còn điểm đặc sắc nào khác. Mỹ vẫn là nền quần vợt lớn nhất thế giới với lượng VĐV đông đảo trong top 100 thế giới. Nhưng khi tiến đến top 10, số lượng các tay vợt Mỹ sụt giảm mạnh.

Coco Gauff vô địch Pháp mở rộng ở tuổi 21 – Ảnh: Reuters
Darren Cahill, HLV của Jannik Sinner, từng chỉ ra vấn đề của quần vợt Mỹ khi ông còn là bình luận viên của Đài ESPN. Theo Cahill, những tay vợt Mỹ bị đóng khung trong thể thao học đường đến tận khi tốt nghiệp, cũng là lúc họ đã 22 – 23 tuổi.
Trong khi đó, các tay vợt của Tây Ban Nha, Nga, Ý đã bứt phá với mô hình chuyên nghiệp từ khoảng tuổi 20. NCAA – hệ thống thể thao sinh viên Mỹ – mang nhiều giá trị với mô hình Olympic (thể thao nghiệp dư), nhưng lại cản bước các VĐV ngôi sao ở mô hình thể thao nhà nghề.
Coco Gauff là cái tên hiếm hoi bứt phá khỏi mô hình đó. Cô gái 21 tuổi có cha mẹ đều là VĐV khá tên tuổi của NCAA vào các thập niên trước. Có lẽ vì vậy mà ông bà Gauff sớm chọn con đường riêng biệt khi cô con gái bộc lộ năng kiếu quần vợt.
Từ khoảng 8 tuổi, Coco đã được cha mẹ cho nghỉ học, trải qua chế độ giáo dục tại nhà để dành nhiều thời gian cho thể thao. Ông Corey trực tiếp huấn luyện thể thao, còn bà Candi lo việc học văn hóa. Năm lên 10, Coco Gauff chính thức được gửi đến học viện quần vợt.
Từ khoảng 15 tuổi, Coco Gauff đã vươn mình đến đẳng cấp thế giới, trở thành thần đồng sáng chói của làng quần vợt đơn nữ. Và đà phát triển của cô hoàn toàn đáp ứng được kỳ vọng. Trước khi vô địch Roland Garros ở tuổi 21, Gauff đã vô địch Giải Mỹ mở rộng ở tuổi 19. Trong thế hệ quần vợt hiện tại, chỉ có Iga Swiatek là đi nhanh hơn thế.
Chỉ cần xem một trận đấu, người hâm mộ sẽ dễ dàng nhận ra Coco Gauff khác biệt thế nào với những tay vợt người Mỹ khác. Cuối cùng, dường như quần vợt Mỹ cũng đã tìm được một biểu tượng mới.