
Nếu ôtô không dàn hàng ba, hàng bốn, chặn kín cả lòng đường, thì xe máy chúng tôi đâu phải chen lấn, len lỏi đến mức nguy hiểm như vậy?
Tôi đang sinh sống và làm việc ở Hà Nội, mỗi ngày đều đi làm bằng xe máy qua tuyến đường Nguyễn Trãi – Ngã Tư Sở. Có lẽ những ai cùng cung đường này sẽ thấu hiểu cảm giác ngột ngạt vào giờ cao điểm sáng và chiều. Xe cộ chen chúc, còi xe inh ỏi, và đáng sợ nhất là những đoạn đường ôtô dàn hàng ngang, gần như chiếm trọn lòng đường.
Nhiều lần, tôi rơi vào tình huống “tiến thoái lưỡng nan”. Không ít lần, tôi buộc phải chọn cách luồn lách qua những khoảng trống nhỏ giữa các ôtô, vừa đi vừa lo chỉ cần tay lái lệch một chút là va chạm. Thậm chí có hôm, tôi phải chạy hẳn lên vỉa hè – điều mà bản thân luôn thấy áy náy vì ảnh hưởng đến người đi bộ, nhưng nếu không làm vậy thì thật sự không biết đi đâu?
Tôi nhớ có lần, khi đang bon chen qua đoạn Ngã Tư Sở, một bác tài ôtô hạ kính nói vọng ra: “Xe máy cứ chen thì làm sao đường thoáng được”. Nghe qua có lý, nhưng ngay lúc đó tôi lại nghĩ: nếu ôtô không dàn hàng ba, hàng bốn, thậm chí hàng năm, chặn kín cả lòng đường, thì xe máy chúng tôi đâu phải chen lấn đến mức nguy hiểm như vậy?
Ở đây, rõ ràng không có ai hoàn toàn sai hay hoàn toàn đúng. Người lái ôtô cũng chịu cảnh đường đông, tâm lý ai cũng muốn nhanh, không bị “kẹt cứng” giữa dòng xe. Người đi xe máy thì linh hoạt hơn, dễ luồn lách, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa phải chịu nhiều rủi ro hơn. Vấn đề là khi ai cũng chỉ nghĩ đến sự tiện lợi trước mắt của mình, thì hệ quả là cả đoạn đường tắc nghẽn, hỗn loạn, nguy hiểm cho tất cả.
Về lâu dài, tình trạng này để lại nhiều hệ quả đáng lo:
Mất an toàn giao thông: Xe máy luồn lách sát ô tô, leo vỉa hè, va chạm có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Gia tăng căng thẳng: Ai cũng vội, ai cũng bức xúc, chỉ cần một xích mích nhỏ cũng dễ dẫn đến tranh cãi, va chạm giữa người tham gia giao thông.
Ảnh hưởng đến văn hóa giao thông: Khi hành vi “mạnh ai nấy đi” trở thành thói quen, rất khó xây dựng ý thức tôn trọng luật và nhường nhịn.
>>
Tôi nghĩ để giải quyết, không thể chỉ dừng ở việc kêu gọi ý thức. Thành phố cần có những giải pháp căn cơ:
Đầu tiên là quy hoạch làn đường rõ ràng hơn: Với các trục đường lớn như Nguyễn Trãi, Nguyễn Xiển, cần phân tách rành mạch làn đường dành cho ôtô, xe máy, tránh tình trạng “làn hỗn hợp” khiến ai cũng có lý khi “chèn ép” phương tiện khác.
Thứ hai, tăng cường kiểm tra, xử lý: Nếu có sự giám sát và chế tài nghiêm với hành vi lấn làn, dàn hàng ngang, người tham gia giao thông chắc chắn sẽ phải cân nhắc nhiều hơn. Việc giám sát có thể được thực hiện bằng lực lượng CSGT chốt chặn hoặc camera giao thông phạt nguội. Quan trọng là việc xử phạt phải được duy trì một cách triệt để, tránh tình trạng ra quân rầm rộ một thời gian rồi lại bỏ quên.
Thứ ba, khuyến khích người dân sử dụng phương tiện công cộng thay cho xe cá nhân: Khi các tuyến đường sắt trên cao tại Hà Nội được kết nối, nếu được tổ chức tốt, đây sẽ là giải pháp quan trọng giúp giảm bớt xe cá nhân. Ngoài ra, tôi cũng rất chờ đợi những thay đổi tích cực khi quy định hạn chế xe chạy xăng dầu trong nội đô được triển khai mạnh mẽ.
Từ trải nghiệm cá nhân, tôi nhận ra rằng, thay vì trách móc, hay chờ đợi những giải pháp mang tính vĩ mô, bản thân mỗi người tham gia giao thông cũng nên điều chỉnh từ chính bản thân. Người lái ôtô cần giữ đúng làn, kiên nhẫn hơn một chút. Người đi xe máy cũng phải hạn chế chen lấn, tuân thủ luật để bảo vệ chính mình. Bởi cuối cùng, đường phố là không gian chung, và sự an toàn của tôi, của bạn, đều phụ thuộc vào ý thức của từng người.
Có lẽ chúng ta chưa thể ngay lập tức thay đổi diện mạo giao thông Hà Nội. Nhưng nếu mỗi ngày, mỗi người nhường nhau một chút, đi đúng phần đường của mình, thì giờ cao điểm sẽ bớt “nghẹt thở”, và những hành trình đi làm, đi học sẽ không còn là nỗi ám ảnh như bây giờ.
- Đi ngược chiều, leo vỉa hè trở lại
- Rắc rối được rẽ phải khi đèn đỏ
- Tôi phát bực vì thói quen lái ôtô ‘như ăn cướp’ của chồng
- ‘Căn bệnh’ nháy đèn thị uy, bấm còi xả stress
- ‘Ôtô đi thẳng hàng để xe máy bớt khổ’
- ‘Sáu năm chưa nghe thấy tiếng còi xe ở Đức’