
Tôi nói thích loại bánh đó, anh bảo sẽ đưa tiền tôi tự mua, trong khi tôi không thiếu tiền, chỉ cần chồng quan tâm.
Tôi là nữ, 32 tuổi, đang làm văn phòng tại công ty nước ngoài, ngoại hình tạm ổn, không đẹp cũng không xấu. Chồng cũ 37 tuổi, làm việc ở công ty nước ngoài, anh hiền, vui vẻ, hoạt bát, thu nhập cũng ổn. Chúng tôi cưới nhau một thời gian thì chia tay do mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu và một số bất đồng quan điểm của cả hai. Chúng tôi chia tay đến nay là ba năm, lâu lâu vẫn liên lạc. Anh nói vẫn còn thương, muốn hàn gắn nhưng tôi lại sợ cảnh cũ. Anh vô tâm, xem trọng gia đình ruột, không bảo vệ vợ trước những vấn đề xảy ra giữa mẹ chồng và tôi.
Xin nói thêm, tôi chưa bao giờ cãi lời mẹ chồng, dù đúng hay sai tôi chỉ im lặng, khóc thôi. Hôm nay, anh lại nhắn tin sau hai tháng không liên lạc, hỏi thăm tôi. Chúng tôi trò chuyện, tôi khuyên anh sau này quen ai chịu khó quan tâm, chăm sóc người ta chứ đừng vô tâm như với tôi. Anh nói cả đời này không lấy ai khác, chỉ chờ đợi tôi thay đổi ý định và quay về với anh. Chị gái cũng nói không thấy anh quen ai khác dù chia tay tôi ba năm nay, làm mai mối cho anh cũng không chịu.
Còn tôi, dù trong lòng vẫn còn thương nhưng không đủ can đảm quay lại với người chồng không đủ bản lĩnh. Anh chưa từng mua cho tôi viên thuốc hay chở tôi đi mua món đồ tôi thích. Tôi nói là thích loại bánh đó, mua cho em, anh bảo sẽ đưa tiền tôi tự mua, trong khi tôi không thiếu tiền, chỉ cần chồng quan tâm. Tôi lại khóc vì bất lực, sao mãi không quên được anh, phải làm sao đây?
Hồng Hạnh