Dù đã cầu hôn tôi, bạn trai Hàn Quốc vẫn quyết không bỏ một thứ

Dù đã cầu hôn tôi, bạn trai Hàn Quốc vẫn quyết không bỏ một thứ

bởi

trong

Tôi U40, trong mắt nhiều người, là phụ nữ thành đạt. Tôi có công việc tự do, thu nhập ổn định, ngoại hình ưa nhìn và lối sống độc lập.

Tôi từng nghĩ, mình chẳng cần đàn ông để cảm thấy trọn vẹn. Nhưng rồi năm tháng cứ thế trôi, những buổi tối một mình giữa căn nhà đầy đủ tiện nghi, tôi chợt nhận ra mình vẫn khao khát một bờ vai để tựa vào.

Và tôi gặp một người đàn ông Hàn Quốc hơn tôi 5 tuổi trong chuyến du lịch Đà Nẵng năm ngoái. Anh cao lớn, lịch lãm, có ánh mắt sâu thẳm và giọng nói trầm ấm khiến tôi xao xuyến ngay lần đầu trò chuyện.

Anh bảo mình đang làm quản lý kỹ thuật, sang Việt Nam nghỉ phép hai tuần. Hai lần hẹn hò vội vã ở Hội An để lại trong tôi dư vị lạ lẫm, vừa mới mẻ, vừa đáng tin kỳ lạ.

Khi anh rời Việt Nam, tôi không nghĩ mối quan hệ ấy sẽ kéo dài. Nhưng anh vẫn nhắn tin đều đặn mỗi ngày, gọi video hàng đêm, kể cả khi đang làm việc hay mệt mỏi.

Dù đã cầu hôn tôi, bạn trai Hàn Quốc vẫn quyết không bỏ một thứ

Sau nhiều năm chọn cuộc sống độc thân, tôi đã mê đắm người đàn ông Hàn Quốc có vẻ ngoài phong độ (Ảnh minh họa: Knet).

Đầu năm nay, anh sang Việt Nam lần nữa, quỳ gối cầu hôn tôi trên bãi biển Nha Trang. Tôi đồng ý. Sau đó, tôi bắt đầu chuỗi ngày yêu xa. Mỗi tháng một lần, tôi bay sang Hàn Quốc thăm anh, ở lại tầm một tuần rồi lại về.

Lẽ ra, chúng tôi sẽ thay phiên nhau. Nhưng vì công việc của anh quá bận, còn tôi làm tự do nên mọi chi phí đi lại đều do tôi lo. Vé máy bay, quà cáp, tiền ăn uống, tôi chẳng ngại. Đàn bà một khi đã yêu, lại U40 rồi, đâu tính toán nhiều nữa.

Thế nhưng, tình yêu ấy lại khiến tôi hoang mang.

Tôi phát hiện một điều, mỗi lần tôi đến, máy tính và điện thoại của anh đều bị xóa sạch lịch sử truy cập. Một lần, khi tôi ngồi dùng máy tính anh để tra bản đồ đi siêu thị, trình duyệt trống trơn như vừa cài lại. Tôi hỏi, anh cười cười: “Anh không thích lưu lịch sử, cho đỡ nặng máy”. Tôi bán tín bán nghi.

Nhưng điều khiến tôi sốc nhất là việc anh vẫn giữ ứng dụng hẹn hò. Đó không phải là một ứng dụng cũ bỏ quên. Tôi vô tình thấy một biểu tượng hiện trên màn hình lúc anh quên tắt điện thoại.

Khi tôi hỏi thẳng, anh bình thản: “Anh chỉ vào xem thôi, chứ có làm gì đâu. Em đừng nhạy cảm quá. Mà anh có nói dối em chuyện gì bao giờ chưa?”.

Tôi tức giận đến bật khóc. Nhưng rồi anh ôm tôi vào lòng, dỗ dành, xin lỗi và hứa sẽ “không bao giờ phản bội”. Tôi mềm lòng.

Nhưng rồi chuyện lại tái diễn. Dù mỗi lần tôi qua là mỗi lần kiểm tra kỹ càng hơn, anh vẫn để ứng dụng ấy ở đó. Anh không hề xóa nó đi, như thể đó là một phần quen thuộc của anh.

Linh cảm của phụ nữ mách bảo tôi rằng, có điều gì đó không ổn. Tôi bắt đầu quan sát kỹ hơn. Lần tôi gọi video bất chợt vào ban đêm, anh không nghe máy.

Sáng hôm sau, anh nói quên sạc điện thoại. Lần khác, tôi thấy trong ví anh có hóa đơn hai người ở một nhà hàng sang trọng. Anh bảo đó là đi ăn với sếp. Nhưng khi tôi hỏi tên sếp, anh ấp úng.

Một người đàn ông đang muốn cưới tôi, sao vẫn giữ ứng dụng hẹn hò làm gì nữa?

Tôi kể chuyện với cô bạn thân. Cô ấy thẳng thừng bảo: “Cậu bị thao túng rồi. Anh ta biết cậu yêu quá nên chẳng sợ mất. Anh ta không muốn bỏ ứng dụng vì muốn giữ cảm giác được săn đón nhưng vẫn muốn giữ cậu như một lựa chọn an toàn”.

Tôi đã bỏ công việc ở Việt Nam mỗi tháng vài ngày để bay sang thăm anh. Tôi đã đặt cọc váy cưới, đã kể với gia đình. Tôi chuẩn bị mọi thứ vì nghĩ sẽ chuyển sang sống cùng anh. Tôi còn lên kế hoạch sinh con, dù muộn màng.

Yêu xa vốn đã khó, việc khác biệt về văn hóa càng khiến chúng tôi gặp không ít khó khăn. Nhưng tôi thật sự rất yêu anh. Tôi không biết mình nên tiếp tục hay buông tay mối tình này đây?

Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.