Sáng 29/7, ông Lê Hồng Thái, Chủ tịch UBND xã Nhôn Mai (huyện Tương Dương cũ), tỉnh Nghệ An chia sẻ: “Những ngày qua, xã chúng tôi gần như bị cô lập hoàn toàn. Lũ dữ sau bão số 3 tràn về, cuốn trôi nhà cửa, tài sản, khiến cả vùng chìm trong cảnh tan hoang. Giao thông chia cắt, thông tin gián đoạn, nhiều bản làng bị xóa sổ, lâm vào tình cảnh thiếu ăn nghiêm trọng”.
Để cứu đói cho người dân, chính quyền địa phương đã lập điểm tiếp nhận hàng cứu trợ tại bản Xói Voi, trên quốc lộ 16 – nơi xe có thể tiếp cận. Từ đây, hàng hóa được phân bổ cho từng bản bằng sức người.

Người dân xã Nhôn Mai lội suối, gùi hàng cứu trợ vượt đường rừng trở về bản sau lũ (Ảnh: Viết Nguyễn).
Người dân ở các bản xa như Piêng Cọoc, Phá Mựt, Phá Kháo… phải đi bộ 4-5 tiếng, băng qua những điểm sạt lở trơn trượt, lội suối, vượt dốc dựng đứng để đến điểm nhận lương thực.
Trên lưng họ là những chiếc gùi, bao tải, túi xách tạm bợ, chân bùn lấm lem, ánh mắt hằn lên sự mệt mỏi và khắc khoải.

Người dân bản Piêng Cọoc gùi mì tôm vượt qua những cung đường sạt lở để mang về chia sẻ với bà con trong bản (Ảnh: Nguyễn Viết).
“Chúng tôi phải đi từ lúc tờ mờ sáng, vượt qua bùn đất ngập gối, suối nước xiết, sợ lắm nhưng không thể không đi. Ở bản, cái gì cũng hết, không còn gạo, cũng chẳng còn mì tôm”, chị Hạ Y Páy (bản Piêng Cọoc) chia sẻ trong lúc nghỉ chân, gùi lương thực sau lưng.
Lũ đi qua, để lại nhiều bản làng của xã Nhôn Mai trong cảnh hoang tàn. Nhiều bản như Huồi Tố 2, Phá Mựt bị xóa sổ gần như hoàn toàn, có nơi không còn dấu tích nhà cửa, chỉ còn nền đất trống và đống gỗ vụn. Người dân thất thần, chưa biết bắt đầu lại từ đâu khi toàn bộ tài sản đã trôi theo dòng nước.
Mỗi chuyến đi nhận hàng cứu trợ là hành trình sống còn. Mỗi người cố gắng mang được nhiều nhất có thể. Bởi, cả bản đang trông chờ vào những gùi hàng ấy để cầm cự qua ngày.

Em nhỏ ở bản Xói Voi gùi hàng cứu trợ vượt đường rừng mang về cho gia đình (Ảnh: Hồng Thái).
Dọc đường về bản, từng nhóm người nối nhau vượt qua những triền dốc, đỡ nhau vượt các điểm sạt lở, có đoạn phải bám vào rễ cây để không bị trượt chân. Nhiều người đã ngã, trầy xước da, nhưng ai cũng nén đau, chỉ mong mang hàng về nhà kịp trước khi trời đổ mưa.
“Không có sóng điện thoại, không liên lạc được, chỉ biết đi theo người phía trước. Gian nan, nguy hiểm nhưng ai cũng ráng gùi hàng về cho con cái. Ở bản, mọi thứ đã cạn sạch rồi”, một người dân bản Phá Mựt nói.
Theo ông Lê Hồng Thái, dù hàng cứu trợ đã được gửi về xã, nhưng do điều kiện giao thông quá khó khăn nên chưa thể tiếp cận hết tất cả các bản.
“Xã đang khẩn trương huy động lực lượng, phối hợp với người dân vận chuyển từng bao hàng qua các điểm sạt lở, nỗ lực không để ai bị đói”, ông Thái nói.

Một nhà dân ở xã Nhôn Mai sụp đổ sau lũ lớn (Ảnh: Hồng Thái).
Sau lũ, các nhu yếu phẩm đang là thứ cấp thiết đối với người dân. Những bước chân đi qua suối, leo qua những điểm sạt lở bùn ngang đầu gối, hoặc đi men sông, suối sâu để mang hàng về bản.
Giữa đổ nát và cô lập, tình người, sự sẻ chia đang thắp lên hy vọng nơi các bản làng hoang tàn vì mưa lũ.