Không cãi vã, không phải bội nhưng chẳng thể cưới nhau

Không cãi vã, không phải bội nhưng chẳng thể cưới nhau

bởi

trong
Không cãi vã, không phải bội nhưng chẳng thể cưới nhau

Chúng tôi đến bên nhau bằng sự chân thành, rời đi trong tôn trọng vì khác biệt lớn về quan điểm sống, không thể đi đến cuối cùng.

Tôi và em từng có những ngày tháng thật đẹp bên nhau. Chúng tôi không cãi vã, không làm tổn thương nhau bằng lời nói hay hành động. Mọi thứ giữa chúng tôi diễn ra nhẹ nhàng, sâu sắc, như hai người bạn đồng hành đang chậm rãi tìm hiểu nhau, từng bước một. Thế nhưng, có những khác biệt âm thầm mà sâu sắc, không ồn ào nhưng lại đủ sức khiến một mối quan hệ không thể đi xa hơn. Chúng tôi khác nhau về quan điểm sống, đặc biệt là trong cách nhìn về tình yêu và tình dục trước hôn nhân.

Tôi không đòi hỏi tình yêu phải đi kèm với tình dục ngay lập tức, cũng chưa bao giờ đặt áp lực gì lên em trong những lần gặp gỡ. Nhưng tôi tin, nếu đã xác định gắn bó lâu dài, sự hòa hợp cả về cảm xúc lẫn thể xác là điều cần thiết. Không phải để thỏa mãn bản thân mà để hiểu nhau trọn vẹn hơn, tránh những lệch pha không thể cứu vãn sau khi bước vào hôn nhân. Tôi xem chuyện ấy như một cột mốc tự nhiên, chỉ nên đến khi cả hai thực sự sẵn sàng và yêu thương đủ đầy, không cưỡng ép, không tính toán.

Chúng tôi từng nói chuyện với nhau rất nhiều về tương lai, dự định kết hôn, những điều sâu kín nhất trong lòng. Em hiểu tôi, với tôi chỉ cần thế là đủ. Tôi không có nhu cầu phải giải thích với người khác, càng không muốn ai đánh giá mối quan hệ của chúng tôi bằng những suy đoán hay định kiến. Tôi sống rõ ràng, điều gì đúng tôi theo, điều gì sai tôi tránh. Tôi không quay lưng với những gì đã nói hay làm. Với em, tôi chưa từng làm điều gì khiến bản thân phải day dứt.

Chúng tôi chọn dừng lại, không phải vì hết yêu, càng không phải vì giận hờn mà chỉ là nếu tiếp tục sẽ chỉ khiến cả hai mỏi mệt. Một mối quan hệ không cùng điểm nhìn sẽ sớm tạo ra những vết rạn, dù khởi đầu có đẹp đẽ đến đâu. Em là một cô gái trẻ, còn nhiều cơ hội phía trước. Tôi không muốn giữ em bên mình khi biết rõ rằng cả hai không thể cùng nhau đi đến cuối con đường. Tôi rất buồn nhưng đó là nỗi buồn trong sự nhẹ nhõm, vì biết mình đã chọn điều tốt nhất cho cả hai. Em xứng đáng có một người đồng hành thật sự phù hợp, còn tôi cũng cần một người cùng nhịp sống, cùng quan điểm.

Chúng tôi không phải kẻ thù, cũng chẳng phải những người tiếc nuối một mối tình dang dở. Chúng tôi chỉ đơn giản là hai người từng đi cùng nhau một đoạn đường, đủ gần để hiểu, đủ tỉnh táo để buông tay trong êm đềm. Tôi sẽ xem em như một kỷ niệm đẹp trong đời, một người từng bước vào tim tôi bằng sự chân thành và rời đi trong tôn trọng. Mong nhận được sự chia sẻ của các bạn.

Hữu Phong