Một mình nuôi 6 người, chồng bức xúc hỏi một câu khiến tôi cay đắng

Một mình nuôi 6 người, chồng bức xúc hỏi một câu khiến tôi cay đắng

bởi

trong

Thời gian đầu sau kết hôn, tôi cảm thấy cuộc sống rất ổn. Tôi hạnh phúc, hài lòng với người chồng mà mình đã chọn. Chồng tôi là người đàn ông chững chạc, tử tế, yêu thương tôi. Khi tôi mang bầu bé Cún, vì sợ tôi mệt nên anh đòi đưa đi đón về, dù cơ quan hai đứa ở cách xa nhau.

Công ty tôi làm ăn khó khăn, những nhân viên bình thường như tôi đều lo lắng vì sợ bị nằm trong danh sách sa thải. Tôi ngày đêm ôm máy tính làm việc, căng thẳng đến độ chán ăn, khó ngủ, người gầy hẳn đi. Chồng tôi xót vợ, cộng thêm sợ ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng tôi nên anh yêu cầu tôi nghỉ việc.

Lúc gật đầu đồng ý nghỉ việc, tôi chỉ nghĩ bước đi này là giải pháp tình thế. Tạm thời cứ nghỉ, đợi sinh xong, tôi sẽ tìm công việc phù hợp để đi làm lại. Không ngờ, quá trình nghỉ việc của tôi kéo dài đến tận bây giờ là hơn 8 năm. Tôi đã trở thành bà nội trợ chuyên nghiệp của một gia đình nhỏ 5 người.

Bé Cún được hơn một tuổi, tôi mang bầu đứa thứ hai rồi đứa thứ 3. 3 đứa trẻ nối tiếp nhau ra đời đồng nghĩa với việc tôi cứ liên tiếp là bà mẹ bỉm sữa quanh năm suốt tháng. Chồng tôi chuyên về thiết kế nội thất, công việc cũng ổn. Nhưng số tiền anh đưa tôi hàng tháng không cố định.

Thu nhập của anh lên xuống không đều, phụ thuộc vào các dự án nhận được. Tôi biết công việc của chồng vất vả. Có nhiều đợt cao điểm, anh phải thức cả đêm để hoàn thành dự án. Chính vì vậy, tôi rất cố gắng trở thành hậu phương vững chắc của chồng, tập trung vun vén gia đình.

Một mình nuôi 6 người, chồng bức xúc hỏi một câu khiến tôi cay đắng

Chồng không hề thấu hiểu cho nỗi vất vả của tôi (Ảnh minh hoạ: TD).

Tuy nhiên, chồng tôi không hiểu, công việc làm mẹ của 3 đứa trẻ cũng không hề đơn giản. Đi làm có áp lực của đi làm, ở nhà cũng đầy áp lực và vất vả. Chúng tôi đều bận rộn, khó khăn như nhau.

Và tôi muốn được chồng ghi nhận điều đó. Cho nên mới có chuyện đôi lần, tôi cố tình tỏ ra phiền muộn, than thở với anh, mục đích chỉ muốn được anh thấu hiểu, sẻ chia.

Chồng tôi thực ra rất quan tâm tôi. Anh thuê người giúp việc hỗ trợ tôi chăm con, làm việc nhà. Nhưng ai từng thuê giúp việc đều biết, không phải cô giúp việc nào cũng phụ giúp được mình, chủ đạo vẫn phải là tôi. Chăm đứa nhỏ chưa xong đã vội vàng đưa đứa lớn tới trường, chợ búa, ngẩng đầu lên lại đến giờ đón con…

Có khi đến 10h tối, tôi còn chưa được tắm rửa, nói gì chăm sóc, làm đẹp cho bản thân. Mọi lần tôi than thở vậy, anh sẽ an ủi tôi vài câu, hoặc im lặng lắng nghe tôi cũng được. Cơ bản là nhu cầu của tôi chỉ cần có người vuốt ve, chia sẻ, còn vất vả vì chồng, vì con thì tôi luôn sẵn sàng.

Thế mà lần này, tôi vừa mở lời được vài câu, chẳng hiểu chồng tôi giận ai ở đâu, anh quay sang cáu kỉnh, nạt nộ tôi gay gắt. Anh ngắt lời tôi: “Vậy em muốn gì? Em làm được những gì cho gia đình này? Có nuôi được ai không? Nhìn đi, một mình anh nai lưng ra nuôi 6 miệng ăn anh khổ lắm, em biết không?”.

Tôi hỏi anh: “6 người là những ai?”. Hóa ra, 6 người đó bao gồm 3 đứa con, tôi, anh và chị giúp việc. Anh nói vậy, tôi không cãi được. Anh mắng tôi chỉ giỏi ăn bám, tôi cũng không biết cãi làm sao. Anh đóng sầm cửa, nóng nảy đem chăn gối ra ngoài phòng khách nằm. Chồng tôi không muốn nhìn thấy mặt tôi nữa.

Sáng hôm sau đợi chồng đi làm, tôi giận dỗi ẵm con về nhà mẹ. Trong lòng tôi vừa giận, vừa thương. Thực tâm, tôi nghĩ anh sẽ sớm đến xin lỗi để đón mẹ con tôi về.

Nhưng không ngờ, cuộc điện thoại cuối cùng của chúng tôi lại kết thúc bằng câu: “Ly dị đi, anh chán lắm rồi”. Tôi cay đắng bật khóc. Tôi thấy anh quá sai khi nói ra lời không hay này.

Chỉ một câu chia tay đã phủ nhận toàn bộ tình yêu, sự cố gắng toàn tâm toàn ý của tôi dành cho gia đình. Tôi đã cáng đáng mọi việc để anh an tâm làm việc. Không ngờ cuối cùng, điều tôi nhận được là lời chia tay thốt ra nhẹ nhàng như vậy. Tôi làm gì sai để phải chịu sự coi thường, tổn thương này?

Tôi tự hỏi mình nên làm gì tiếp theo đây? Nếu giữ thể diện thì tốt nhất là ly hôn. Nhưng tôi có thể độc lập nuôi con không khi tôi không còn trẻ và cũng chẳng có kỹ năng gì để có thể kiếm tiền? Tôi đã ở nhà ăn bám chồng quá nhiều năm nay rồi.

Hay là tôi vẫn nên ôm con quay về, xoa dịu chồng và tiếp tục những ngày tháng mà anh gọi tôi là ăn bám?

Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.