Nhà cháy rụi, vợ bỏ đi, người đàn ông nuôi con trong căn chòi tạm

Nhà cháy rụi, vợ bỏ đi, người đàn ông nuôi con trong căn chòi tạm

bởi

trong

Trời chập choạng tối, sau khi gửi con trai về nhà nội, anh Huỳnh Thanh Nguyên (37 tuổi, ngụ ấp Thới Hiệp B, xã Xuân Thắng, huyện Thới Lai, TP Cần Thơ) ngồi trải lòng với phóng viên Dân trí.

Anh Nguyên tâm sự, dù đã 6 năm trôi qua, nhưng trận hỏa hoạn ngày đó như mới vừa xảy ra hôm qua. Người đàn ông 37 tuổi nhớ như in cái đêm định mệnh ấy, khi cả nhà đang say giấc, bỗng choàng tỉnh giữa tiếng kêu cứu hỗn loạn, trong ánh lửa hung tàn và dữ dội.

Nhờ sự giúp đỡ kịp thời của hàng xóm và lực lượng chức năng, vợ chồng anh mới may mắn giữ được mạng sống.

Nhà cháy rụi, vợ bỏ đi, người đàn ông nuôi con trong căn chòi tạm

Căn chòi mà hai cha con anh Nguyên đang ở (Ảnh: Bảo Trân).

“Hồi đó nhà em cũng lợp tôn, vách lá thôi. Nhà cũng khó khăn nhưng không đến nỗi không có chỗ ngủ, chỗ tắm như bây giờ”, anh Nguyên ngậm ngùi nói. 

Sau 3 ngày xảy ra đám cháy, họ hàng, làng xóm đã giúp đỡ dựng tạm cái chòi nhỏ để 2 cha con anh Nguyên có chỗ ở. Số tiền tích góp trong nhà bị cháy hết, nên anh đi vay mượn mua thêm cột, kèo.

“Sau khi cháy nhà, em cũng được bà con lối xóm hỗ trợ mười mấy triệu, em vừa xin vừa mua cây với lá về dựng tạm cái chòi để ở”, anh Nguyên kể.

Ba mẹ khó khăn, anh Nguyên sống chật vật từ nhỏ. Những tưởng trận hỏa hoạn là tận cùng bất hạnh, nhưng ai ngờ khi đám cháy vừa tàn, lửa vừa nguội thì vợ anh Nguyên cũng bỏ đi. Người đàn ông cơ cực, trắng tay, ôm con trai 3 tuổi lầm lũi giữa đống đổ nát.

Nhà cháy rụi, vợ bỏ đi, người đàn ông nuôi con trong căn chòi tạm - 2

Anh Nguyên sống cảnh “gà trống nuôi con”, cơ cực, túng thiếu (Ảnh: Bảo Trân).

“Gà trống nuôi con” giữa cảnh túng thiếu, nhiều lúc anh Nguyên không còn thời gian để buồn. Mỗi sáng, anh thức dậy từ tờ mờ sương, đưa con đi học rồi tạt qua chợ xem ai thuê gì làm đó đến trưa thì xin về để đón con.

“Sáng tôi đưa con đi học rồi kiếm gì làm thuê, đợi cuối ngày đón con. Có 2 cha con nên ăn uống cũng gọn nhẹ, nhiều hôm ai cho gì thì ăn đó”, anh Nguyên nói.

Suốt 6 năm, anh Nguyên cứ lầm lũi vừa làm cha, vừa làm mẹ và làm tất cả những gì có thể để con không thiếu tình thương, dù trong căn chòi giờ đây chẳng có nổi một cái xoong, cái chén nguyên vẹn. 

Nói về hoàn cảnh cha con anh Nguyên, ông Phạm Văn Tân, Trưởng ban công tác Mặt trận ấp Thới Hiệp B cho biết, anh Nguyên không có việc làm ổn định. Vì là lao động tự do, bữa có việc, bữa không nên thu nhập không quá 200.000 đồng/tuần.

“Không có đất sản xuất, nhà cháy rụi, vợ đi biệt, bỏ lại con nhỏ nên anh Nguyên không thể đi làm xa để tăng thu nhập. Ba mẹ sống gần nhưng cũng phải chật vật trang trải kinh phí sinh hoạt hàng ngày”, ông Tân nói. 

Nhà cháy rụi, vợ bỏ đi, người đàn ông nuôi con trong căn chòi tạm - 3

Căn chòi tạm của anh Nguyên thiếu trước hụt sau (Ảnh: Bảo Trân).

Ông Tân cho biết thêm, thời gian qua, nhờ được sự hỗ trợ của người dân ấp Thới Hiệp B, người cho cơm, người giới thiệu việc làm thêm nên anh Nguyên mới có kinh phí cho con đi học. 

“Địa phương có bất kỳ chương trình an sinh xã hội nào chúng tôi cũng đều đưa hộ anh Nguyên vào danh sách. Tuy nhiên, các phần quà đó đều không lớn nên cha con anh Nguyên vẫn không thể thoát cảnh nghèo túng.

Thông qua báo Dân trí, chúng tôi rất mong, bạn đọc xa gần chung tay cùng địa phương hỗ trợ 2 cha con anh Nguyên xây lại căn nhà, ổn định chỗ ở, tập trung làm ăn để có tiền cho con đi học tiếp”, ông Tân nói thêm.