
Minh họa: Văn Nguyễn
1.
mặt trời treo sau lưng
bóng anh đầy ngực em
em say sóng hay say gió mặn đôi mắt anh
biển nhảy múa rì rào đêm trắng
em hỏi quê mình anh nhớ nhiều không?
ừ thì ba mươi năm có lẻ
trăng tròn vai người
2.
ba nằm lại trong rừng khi em còn nhỏ
mẹ ôm chặt ba lô bạc sờn
đêm nghe gió từ Cần Giờ bay về
chuyến này em đưa ba ra Trường Sa
con ốc biển vẫn hát bài ca năm mươi chàng trai rẽ sóng
gió nghêu ngao bốn phương
đêm nay có anh có ba
kể em nghe câu chuyện rừng và đảo
ánh lên loài hoa trùng khơi
3.
bốn bề sợi nắng đan nhau
đàn cá kìm thong dong chuyện trò
rạn san hô Đá Thị hình ô van
như ngọn lửa Lạc Việt cháy suốt nghìn năm
nhớ hôm qua vùng biển Len Đao Cô Lin
bóng người lính nghiêng phía trùng khơi
đảo chìm không có cây tỏa mát
tiếng sóng lời người thủ thỉ
chưa nơi nào mặn như đảo chìm
vị mặn tình yêu máu và nước mắt
64 trái tim cùng nhịp đập
thấm vào lấp lánh san hô
4.
tiếng người ấm hơn giấc mơ
nói em nghe về màu của nước
mặt trời ô cửa biển
đơm thơm những chồi biếc
ai đính sao đầy đêm
chạm vào đâu cũng mênh mông
chạm vào đâu cũng mặn mòi
chỉ nụ hôn trùng khơi là cột mốc ký ức
người cài lại áo phao
vẫy tay chào nhau qua sóng trắng
tiếng còi tàu quấn hoàng hôn
lòng ướt mềm hơn cả chiều mưa giông
(Trích Nhớ Trường Sa)