Israel tuyên bố không nhằm vào dân thường Iran, nhưng hàng trăm người Iran đã thiệt mạng dưới bom đạn Israel.
Bầu không khí tang tóc hiện hữu trên đường phố Tehran những ngày qua, khi Israel tấn công Iran kể từ ngày 13/6. Trên đường phố, thi thể một em bé nằm lẫn trong đống gạch vụn, con búp bê, tập tranh vẽ rải rác giữa lớp bêtông bụi bặm.
Tara Hajimiri, 8 tuổi, thích múa dân gian và thể dục dụng cụ. Video cô bé mặc váy đỏ nhảy múa trên ghế tại phòng khám nha sĩ được chia sẻ khắp mạng xã hội sau khi cô bé và 60 cư dân khác đã thiệt mạng trong đợt không kích vào tòa chung cư trên phố Patrice Lumumba ngày 14/6.
Với nhiều người Iran, hình ảnh này gợi nhớ Chiến tranh Iran – Iraq nhưng lần này, chiến tranh không ở biên giới mà ở ngay giữa thủ đô. Bầu trời đêm Tehran dày đặc tên lửa không còn là bầu trời họ quen thuộc.

Cô bé Tara Hajimiri, 8 tuổi, thiệt mạng trong đòn không kích của Israel. Ảnh: Tasnim News
Trong cơn hoảng loạn, người dân ùn ùn rời thành phố. Các trạm xăng quá tải, đường cao tốc tắc nghẽn. Những ngôi nhà từng mang lại cảm giác an toàn giờ mong manh, không có hầm trú ẩn hay còi báo động.
Tên lửa Israel sáng 14/6 nã trúng nhiều ngôi nhà mà vài tiếng trước vẫn đầy ắp tiếng cười, như ngôi nhà của Niloufar Ghalehvand, 32 tuổi, huấn luyện viên Pilates. Cô và cha mẹ thiệt mạng trong căn nhà trên phố Ozgol. Họ sống gần nhà tướng Mohammad Bagheri, mục tiêu không kích.
“Cô ấy hay nói: ‘Iran đẹp lắm. Ước gì chúng ta được sống yên bình như người khác’”, Ghazal, bạn thân của Ghalehvand, kể lại.”Tôi không tin nổi cô ấy đã ra đi. Chúng tôi còn định mừng sinh nhật cô ấy vào 28/6″.
“Họ chỉ là người bình thường, không làm chính trị”, Ghazal nói. “Lần cuối gặp, cô ấy còn nhờ tôi lập trang Instagram đăng video tập luyện. Cô ấy chắc hẳn không ngờ mình sẽ nổi tiếng sau khi chết”.

Đám tang nạn nhân Iran thiệt mạng trong vụ tấn công của Israel vào Tehran ở nghĩa trang Behesht-e Zahra, phía nam Tehran, ngày 17/6. Ảnh: Tasnims News
Parsa Mansour, 27 tuổi, vận động viên padel tennis, đang ngủ trong nhà ở khu phố Shahrara thì tên lửa Israel rơi xuống gần đó và phát nổ. Cửa sổ tan tành, tường đổ sập đè lên người Mansour khiến anh tử vong tại chỗ. Bố mẹ của Mansour sống sót.
“Parsa thích cười”, Saman, bạn thân của anh, chia sẻ. “Khi thấy cáo phó của Liên đoàn Quần vợt, tôi không tin. Tôi đến tận nhà anh ấy xem, chỉ thấy toàn gạch vụn. Bố của Parsa suy sụp. Ông không thể chấp nhận con trai đã ra đi”.

Parsa Mansour, nạn nhân Iran thiệt mạng trong đòn không kích của Israel. Ảnh: Aljazeera
Amin Ahmad, 30 tuổi, vận động viên Taekwondo, chứng kiến bố mình thiệt mạng ở phía đông Tehran.
“Tôi tận mắt chứng kiến cảnh đó. Cha tôi bị hất tung khỏi nhà. Mặt ông cháy đen, tai bị xé rách”, Ahmad run giọng kể lại. “Chúng tôi mắc kẹt, phải phá cửa sổ để kêu cứu. Mẹ tôi và tôi thoát được nhờ có người mang đến một cái thang”.
“Cha tôi là giáo viên. Ông làm lụng cả đời để mua nhà, với hy vọng sống an nhàn qua tuổi già. Giờ ông chết, nhà cũng mất. Ông ấy có tội tình gì? Tôi không biết phải làm sao nữa”, Ahmad nói.
Ehsan Bayrami, 35 tuổi, nhiếp ảnh gia tự do, thiệt mạng khi tên lửa Israel xé toang khu phố Tajrish giàu có ở phía bắc Tehran.
“Anh ấy vừa họp xong và đang trên đường về”, Ali, đồng nghiệp của Bayrami, cho hay. “Sáng hôm đó, tôi dặn anh ấy phải cẩn thận. Anh ấy nói: ‘Không sao đâu, ban ngày an toàn. Israel chỉ tấn công ban đêm khi mọi người đang ngủ’”.
“Ehsan là người có tài, chăm chỉ. Chẳng gì có thể ngăn anh ấy làm việc”, Ali nghẹn ngào nói.

Nhà của Amin Ahmad trơ khung sắt sau khi trúng tên lửa Israel. Ảnh: Aljazeera
Israel tuyên bố không nhằm vào dân thường nhưng bác sĩ Hossein Kermanpour, phát ngôn viên Bộ Y tế Iran, cho biết 90% thương vong là dân thường, không phải quân nhân. Bộ Y tế Iran chưa cập nhật số liệu thương vong kể từ 15/6, khi thông báo ít nhất 225 người chết và khoảng 1.480 người bị thương
Ở phía Israel, Tel Aviv ghi nhận ít nhất 24 người chết và 800 người bị thương vì các đòn đáp trả của Iran.
Tại các nghĩa trang khắp Iran, lễ tang đau thương diễn ra hàng ngày, đôi khi ngay lúc tên lửa bay trên đầu. Quan tài của Ghalehvand được phủ cờ Iran, xung quanh là một nhóm người mặc đồ đen.
“Chúng tôi sẽ mãi nhớ về bạn. Nói không với chiến tranh”, là dòng chữ chia buồn từ câu lạc bộ thể thao của Ghalehvand.
Hồng Hạnh (Theo Aljazeera)