Nỗi lòng của những người Iran chạy trốn khỏi Tehran

Nỗi lòng của những người Iran chạy trốn khỏi Tehran

bởi

trong

Từng dòng người và xe nối đuôi nhau rời Tehran khi các cuộc không kích của Israel vào Iran vẫn tiếp diễn.

Khi cùng bạn bè rời Tehran, Farhad đã khởi hành từ sáng sớm 17/6 nhưng phải mất tới 6 tiếng để trở về quê, hành trình mà thông thường chỉ mất 2,5 tiếng.

“Trẻ nhỏ, người già hay những người đau yếu bị mắc kẹt trên đường”, Farhad, sinh viên 22 tuổi đang học ở Tehran, nói.

Mina, một người làm trong lĩnh vực tài chính ở Tehran, kể lại đã phải trải qua 10 tiếng rời Tehran trong sợ hãi. “Trong lúc bị kẹt xe trên đường cao tốc, chúng tôi đều không biết mình có bị trúng đòn không kích hay không. Hoặc điều gì sẽ xảy ra nếu có các cơ sở bí mật xung quanh chúng tôi. Những điều đó khiến chúng tôi thấy rất sợ hãi”, Mina nói.

Nỗi lòng của những người Iran chạy trốn khỏi Tehran

Đoàn xe nối đuôi nhau rời Tehran ngày 16/6. Video: Manila Times

Họ nằm trong số hàng nghìn cư dân Tehran đang bỏ chạy kể từ khi Israel tung đòn không kích phủ đầu tuần trước. Không giống như Israel, quốc gia đã chuẩn bị cẩn thận cho nguy cơ bị tấn công bằng tên lửa, Tehran không có hầm trú ẩn chuyên dụng. Chính quyền thành phố ngày 15/6 mở cửa ga tàu điện ngầm làm nơi trú ẩn tạm thời và chỉ dẫn nhiều người đến lánh ở các nhà thờ Hồi giáo.

Giống nhiều người khác, Farhad không muốn rời đi. Sinh viên ngành quan hệ quốc tế này vừa kiếm được công việc bán thời gian và hy vọng nó sẽ giúp ích cho hồ sơ ứng tuyển vào các đại học ở châu Âu. Nhưng sau khi chứng kiến vụ nổ lớn tại khu chợ truyền thống Sattar Khan và bạn anh bị thương trong cuộc không kích vào đài truyền hình nhà nước Iran, Farhad hiểu anh không còn lựa chọn nào khác ngoài rời đi.

“Tôi đau lòng vì bạn tôi. Tôi cảm thấy bản thân vô dụng và bất lực. Tôi không biết chúng tôi có thể chịu đựng thêm bao nhiêu điều nữa, khi mọi thứ đang leo thang quá nhanh”, Farhad nói.

Một cư dân Tehran ước tính hơn một nửa dân số thành phố đã rời đi. “Tehran đang trong tình trạng gần như đóng cửa toàn bộ. Chỉ có ngân hàng và chính quyền thành phố còn hoạt động. Nguồn cung thực phẩm cạn kiệt, chợ cũng đóng cửa và Tehran gần như đã sơ tán hết”, Akram, người vẫn ở Tehran, cho hay.

Israel ngày 16/6 phát cảnh báo yêu cầu cư dân ở nhiều khu vực của Tehran sơ tán, nói rằng “cơ sở hạ tầng quân sự” ở đó sẽ sớm bị không kích. Ông Trump cùng ngày cũng kêu gọi mọi người nên sơ tán khỏi Tehran ngay lập tức.

Nhưng không phải tất cả cư dân Tehran đều có thể chạy trốn xung đột. Cuộc chiến với Israel diễn ra giữa lúc Iran đang đối mặt khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng nhất nhiều thập kỷ và nhiều người không có phương tiện để rời thành phố.

“Có ba kiểu người vẫn ở Tehran, gồm những người không có nơi nào để đi, không có tiền để sơ tán và nhân viên chính phủ không được phép rời đi”, Sadia, một cư dân 40 tuổi vẫn ở Tehran, cho hay.





Người đàn ông nhìn khói lửa bốc lên từ một cơ sở lưu trữ dầu bị không kích ở Tehran, Iran ngày 15/6. Ảnh: AP

Người đàn ông nhìn khói lửa bốc lên từ một cơ sở lưu trữ dầu bị không kích ở Tehran, Iran ngày 15/6. Ảnh: AP

Dù có nhiều nỗ lực ngoại giao được thúc đẩy để ngăn xung đột Israel – Iran leo thang, hai bên chưa có dấu hiệu hạ nhiệt căng thẳng. Các cuộc không kích của Israel vào Iran đã khiến ít nhất 225 người thiệt mạng và khoảng 1.480 người bị thương.

Nhiều biểu ngữ với các thông điệp về sự trả đũa của Iran được treo lên trên khắp Tehran.

“Israel hãy chờ đợi sự trừng phạt khắc nghiệt”, một biểu ngữ ở trung tâm Tehran viết, được trưng bày cùng chân dung các chỉ huy quân sự và nhà khoa học hạt nhân Iran thiệt mạng vì đòn không kích của Israel.

Một biểu ngữ khác trích dẫn lời của lãnh tụ tối cao Iran Ali Khamenei nêu rằng “bàn tay mạnh mẽ của Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran sẽ không ngừng chống lại Israel”.

Giao tranh khiến người Tehran tiến thoái lưỡng nan, họ phải rời đi nhưng lo lắng cho những người bị bỏ lại phía sau và nguy cơ chính họ phải sống lưu vong kéo dài.

“Tôi nhìn thấy hình ảnh thành phố quê hương xinh đẹp bị phá hủy. Tôi không mang theo nhiều, chỉ đủ để sống sót. Toàn bộ trái tim và tâm hồn tôi vẫn ở Tehran. Tôi chỉ mang theo hy vọng”, Mina nói.

Thùy Lâm (Theo Guardian, AFP)