
Bình thường bà góp ý tôi đều vâng cho xong, nhưng hôm trước tôi quá mệt mỏi đã nói lại, bà giận đến giờ trả lời tin nhắn của tôi.
Tôi 29 tuổi, chồng 31, đang sinh sống và làm việc ở Hà Nội, mới có một em bé gần 8 tháng. Tôi sinh ra ở ngoại thành Hà Nội, trong một gia đình có suy nghĩ đơn giản, tích cực, ít lo nghĩ, nên ít nhiều ảnh hưởng đến tích cách. Gia đình nhà chồng ngược lại, nhà chồng ở tỉnh nhưng sống ở thành phố. Bố mẹ chồng tôi là giáo viên, gia đình chồng và đặc biệt mẹ chồng rất kỹ tính, cẩn thận, bà hay lo sợ nhiều thứ, đặc biệt những thứ liên quan đến sức khỏe.
Chuyện bắt đầu từ khi tôi sinh em bé và cuối tuần bà thường lên chơi với cháu. Tôi và bà khá bất đồng trong cách chăm sóc con cái. Bà luôn góp ý mọi thứ tôi làm, từ cho con ăn mấy tiếng một lần, điện thoại không được để ở giường ảnh hưởng đến não em bé dù tôi có để ở xa. Tôi cho bé dùng ti giả và gặm nướu, bà cũng bảo cái này không tốt, cái kia không tốt. Lúc mới sinh, bà thích bế cháu, tôi muốn con nằm và tự chơi, bà hay bế ru ngủ trên tay dù tôi dặn bà phải để em bé tự ngủ và tôi chưa bao giờ phải bế ru thằng bé ngủ.
Ngoài ra, căng thẳng tăng lên khi tôi nuôi một con mèo, bà muốn tôi cho người khác nuôi vì sợ ảnh hưởng em bé. Nói thêm, trước khi sinh, chúng tôi đã mua máy dọn phân mèo, tắm cạo lông cho mèo thường xuyên nhưng bà 5 lần 7 lượt góp ý trực tiếp, nhắn tin cho tôi, nói chồng tôi, nói bố mẹ đẻ tôi góp ý, kêu bố chồng gửi link báo tác hại của chó mèo, trong khi tôi đã nói về giải pháp hạn chế ảnh hưởng của mèo (mèo ở phòng khách, em bé và tôi chủ yếu chơi trong phòng ngủ). Hiện tại bé nhà tôi trộm vía vẫn chưa bị ốm/ảnh hưởng vì nuôi mèo.
Chuyện phức tạp hơn khi thằng bé nhà tôi từ 4 tháng tuổi đến giờ hơi nhẹ cân, con thường loanh quanh ở mức thấp hơn một chút hoặc bằng với ngưỡng dưới về cân nặng trong tiêu chuẩn WHO. Nếu tôi lo một, chồng tôi lo hai thì bố mẹ chồng tôi lo 10, kiểu vậy. Ngoài cân nặng dưới chuẩn ra, mốc vận động nào bé nhà tôi cũng đạt hoặc vượt: hai tháng hóng chuyện, ba tháng lẫy, 5 tháng trườn bò, 7 tháng đã vịn tường đứng lên.
Tôi rất hài lòng và chỉ muốn tận hưởng hành trình nuôi con vui vẻ chứ không muốn đặt nhiều áp lực lên bản thân hay con. Mẹ chồng thì không, bà góp ý, khuyên chúng tôi đưa bé đi khám (chúng tôi từng khám dinh dưỡng, xét nghiệm vi chất, bổ sung rất nhiều vi chất nhưng không cải thiện nhiều). Tôi nấu nước dashi để trong tủ lạnh, bà bảo để vậy không tốt. Cuối tuần tôi muốn ngủ nướng nên nấu cháo từ đêm hôm trước để tủ lạnh, sáng hôm sau cho bé ăn, bà cũng bảo không tốt, đồ tươi hấp thụ tốt hơn thằng bé mới tăng cân được. Nấu cháo thịt heo, bà cũng bảo thịt heo không tốt, lâu lâu ăn bữa thôi.
Tôi nấu cháo cho su su, bà cũng bảo su su không tốt, người ốm chả ai ăn su su nữa là trẻ con. Hạt sen tôi mua ở chợ bà cũng bảo không tốt, cái này cái kia mới tốt. Bà còn có xu hướng ép thằng bé ăn cháo, ép uống sữa dù tôi đã bảo làm như vậy sẽ càng tăng tình trạng biếng ăn của nó. Có lần con không muốn ăn, tôi dừng rồi bà lại cầm lên ép nó ăn thêm vài miếng, dù nó không há mồm.
Gần 8 tháng qua tôi rất nhiều lần phát điên vì bà, nhưng đều bỏ qua vì chúng tôi ở riêng và cuối tuần bà mới lên chơi. Bình thường bà góp ý tôi đều vâng cho xong, nhưng hôm trước tôi quá mệt mỏi nên nhắn lại bà, đại ý cái gì tôi làm cho thằng bé đều đã tìm hiểu kỹ rồi, tốt thì tôi mới làm. Thế là bà giận, không trả lời tin nhắn của tôi nữa. Tôi định lần sau sẽ thẳng thắn nói rằng những góp ý của bà làm tôi rất stress và tôi muốn được chăm con theo cách của mình.
Mọi người cho tôi lời khuyên được không? Chồng tôi có tính cách khá giống bà, cẩn thận hơn tôi nên chúng tôi cũng có mâu thuẫn ít nhiều trong việc nuôi con. Chúng tôi tranh luận để bảo vệ quan điểm của mình chứ vẫn tôn trọng đối phương. Mẹ chồng lại hơi áp đặt. Ngoài tính hay can thiệp, mẹ chồng tôi cũng có một số ưu điểm, cẩn thận, sạch sẽ, hay làm, đến nhà đều giúp đỡ chúng tôi việc nhà cửa, nấu ăn. Tôi về quê chồng cũng không phải làm việc nhà nhiều, bố mẹ chồng sẽ chủ động làm hết. Nhiều người nói vấn đề của tôi quá nhỏ nhưng từ bé đến giờ chưa ai làm tôi khó chịu và ghét như vậy. Tôi nên làm gì đây?
Hà Thương