
Tôi đã nỗ lực rất nhiều vì các con, nhưng thấy chúng như thế tôi buồn, không có động lực để làm tốt cho các con.
Tôi và vợ đã ly hôn, tôi nhận nuôi hai con, trai và gái, các con trong thời kỳ ăn học, đứa lớp 12 và đứa lớp 9. Sau khi ly hôn, vợ không còn gì để lo cho các con vì ngoại tình, theo tình yêu đẹp và bị lừa không còn gì, hiện thuê phòng trọ ở, làm lương chỉ đủ sống qua ngày (chưa kể tiền trả nợ vay nóng). Vợ nhiều lần xin tôi cho quay lại để nấu cơm cho con ăn, tôi không đồng ý. Tôi thương con và đưa chúng về nhà nuôi, tôi đề nghị vợ cũ chu cấp cho hai con mỗi tháng hai triệu đồng. Tuy nhiên, từ khi có quyết định của tòa, tôi không nhận được khoản tiền nào từ vợ. Vì thương con, tôi không cần thiết tiền cấp dưỡng đó, nhưng vẫn cho các con gần gũi mẹ chúng để chúng khỏi buồn và có tâm trí học (giai đoạn quan trọng).
Gần đây cô ấy nấu cơm trưa và gọi các con về ăn. Tôi rất ủng hộ, vì công việc của tôi bận và nhà xa, không thể nấu ăn được, việc ăn buổi trưa trong thời gian qua là hoàn toàn ăn cơm hộp, tôi chỉ nấu bữa tối và cùng ăn với các con. Có điều việc dạy dỗ các con gần đây có phần khó khăn hơn, các con ít vâng lời hơn, có những hành động và cử chỉ không thân thiện lắm, ít nghe lời tôi hơn thời gian trước. Tôi đang suy nghĩ, hay cô ấy gieo những hình ảnh xấu về tôi với các con? Hoặc có thể các con được mẹ cho ăn trưa, nên quay sang không còn vâng lời tôi như trước (với các con, tôi rất thương nhưng với mẹ chúng tôi lại ghét).
Thật tình, vì thương các con nên tôi cố gắng cho các chúng được ăn ngon, ở nhà rộng tuy xa trung tâm thành phố. Tôi đã nỗ lực rất nhiều nhưng thấy các con như thế tôi buồn, không có động lực để làm tốt cho các con. Mong độc giả cho tôi lời khuyên, nên tiếp tục nuôi các con thêm một thời gian nữa, khi các con vào đại học nó sẽ hiểu, hay trả các con về cho vợ cũ nuôi và mình cấp dưỡng cho các con. Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Hòa Hiệp