
Tôi cho con tự ý mở ví bố, lấy các tờ tiền 10 nghìn đồng trở xuống; ép con mua đồ lặt vặt cho bản thân nhưng không khả quan.
Từ nhỏ các con tôi thích có tiền (chắc cũng như nhiều trẻ em khác). Từ lâu, chúng tôi vẫn cho các con tự giữ lại và quản lý các khoản như tiền thưởng, tiền quà từ nhà trường, từ cơ quan của bố mẹ nhân các dịp lễ tết. Riêng tiền mừng tuổi dịp tết nguyên đán hàng năm, các con đồng ý để bà nội giữ giúp, bà cho thêm để làm tròn và gửi tiết kiệm cho các con.
Con gái út 13 tuổi, có một ống đựng vài triệu đồng tiền riêng nhưng có vẻ con tiết kiệm quá mức. Con chỉ tiêu tiền khi không thể nhờ được bố mẹ như mua quà sinh nhật bạn, mua quà ăn vặt. Chúng tôi hầu như không mua quà ăn vặt cho con, trừ khi con đi cùng và xin được mua. Khi con đi ngoại khóa, đi chơi với bạn, chúng tôi vận động con tự xuất quỹ của mình nhưng con không chịu. Khi đó, ngoài khoản đóng góp, chúng tôi chỉ cho con thêm một chút tiêu vặt và bắt mang thêm tiền của con theo. Khi con về, tôi hỏi các khoản chi tiêu, chưa thấy lần nào con chi vào phần tiền của con.
Sợ con quá tiếc tiền nên không dám tiêu, tôi đã cố sửa bằng cách cho con được tự ý mở ví của bố, lấy tất cả tiền có mệnh giá 10 nghìn đồng trở xuống; ép con tự bỏ tiền mua những món đồ lặt vặt cho bản thân nhưng kết quả không khả quan lắm. Con đang lớn, tôi hơi lo lắng vì con ở giai đoạn định hình tích cách, nếu không sửa sớm, con sẽ trở thành người bủn xỉn, keo kiệt. Mong được các bậc phụ huynh có kinh nghiệm tư vấn giúp. Xin chân thành cám ơn.
Quốc Trường