
Em dù có mạnh mẽ thế nào cũng chỉ là phụ nữ, cần được chăm sóc, nâng niu, ôm ấp, vỗ về…
Em đơn thân đã mười lăm năm nay. Từng ấy thời gian, em dành trọn vẹn cho con. Em có một con trai, 20 tuổi, là sinh viên năm hai, ngành công nghệ thông tin. Con là chàng trai trẻ ấm áp và hiểu chuyện, thương mẹ, chăm học. Đã qua rồi thời long đong lận đận, hiện tại mẹ con em ổn.
Em là cô giáo mầm non nên dù tuổi đã làm bà đến nơi, em vẫn còn tươi trẻ lắm. Em rất yêu trẻ con, những thiên thần bé nhỏ của em. Em hiện sống và làm việc tại TP HCM. Em ổn vì phải làm cây cao bóng cả để con trai dựa vào nhưng đôi khi thấy yếu đuối. Em tự hỏi đôi vai bé nhỏ gồng gánh đến bao giờ. Nhiều lúc em ước có một bờ vai cho mình tựa vào, đơn giản chỉ tựa vào để nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, yếu mềm một chút.
Em dù có mạnh mẽ thế nào cũng chỉ là phụ nữ, cần được chăm sóc, nâng niu, ôm ấp, vỗ về… Em lại nghĩ có phải mình quá mơ mộng không. Em già rồi, người ta lại cười cho, đâu còn ở cái tuổi đau lòng vì tình, giờ là đã đến cái tuổi đau đầu, đau lưng, đau mỏi vai gáy ập đến. Em mâu thuẫn quá đúng không, có ai đồng cảnh, đồng cảm với em không?
Độc giả liên hệ qua email hoặc số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) để được hỗ trợ
- Họ tên: Mai
- Tuổi: 48 tuổi
- Nghề nghiệp: Giáo viên
- Nơi ở: Quận Bình Tân, TP Hồ Chí Minh
- Giới tính: Nữ