Tôi giảm được nửa kg sau hai năm ăn kiêng, tập gym

Tôi giảm được nửa kg sau hai năm ăn kiêng, tập gym

bởi

trong
Tôi giảm được nửa kg sau hai năm ăn kiêng, tập gym

Nhịn ăn sáng, ăn kiêng low-carb, uống detox, tập gym hùng hục… tôi lao vào hành trình giảm cân với niềm tin mãnh liệt.

Tôi bắt đầu quyết tâm giảm cân từ cách đây hai năm. Khi đó, bước lên bàn cân và thấy con số 58 kg, với chiều cao 1m55, tôi hiểu mình đã vượt xa ngưỡng “hơi tròn”. Sau bữa đó, tôi lao vào hành trình giảm cân với đủ kiểu: ăn kiêng low-carb, uống detox, tập gym theo video trên YouTube, chạy bộ, uống nước chanh buổi sáng… Nói chung, ai chỉ gì là tôi làm nấy.

Nhưng vấn đề là sau hai năm, tôi vẫn 57,5 kg. Có lúc tôi xuống được 55 kg, nhưng chỉ cần nghỉ vài hôm là lại vọt lên như cũ. Tôi không hiểu tại sao? Tôi nghĩ mình đã rất cố gắng kiêng khem, tập luyện rồi, nhưng sao vẫn không thể giảm cân nổi? Tôi quyết định tìm gặp một chuyên gia và tham khảo ý kiến của người này, để rồi nhận ra những thói quen sinh hoạt sai lầm mà bản thân không ngờ tới.

Đầu tiên là về việc ăn kiêng. Ban đầu, tôi cứ nghĩ “ăn ít lại là sẽ giảm cân”, nên thường nhịn ăn sáng, ăn trưa muộn và mỗi bữa thường ăn rất ít cơm để giảm lượng tinh bột. Nhưng vì đói, nên giữa buổi chiều và trước khi đi ngủ, tôi lại ăn nhiều trái cây, sữa chua, ngũ cốc và bánh yến mạch. Tôi tự nhủ: “Đây là toàn là đồ healthy nên ăn không sao”.

Nhưng tôi quên mất rằng, cái gì tốt cũng chứa calo. Một hũ sữa chua có đường tương đương 100 calo, một muỗng bơ đậu phộng có 90 calo… Cộng dồn cả ngày, tôi vô tình ăn như không hề ăn kiêng. Hóa ra, việc bỏ bữa sáng không giúp tôi giảm calo, mà chỉ dồn cơn đói sang buổi tối – khi cơ thể ít vận động nhất và dễ tích mỡ nhất.

>>

Tôi không uống trà sữa, nhưng lại nghiện trà trái cây “ít đường”, cà phê sữa đá “ít ngọt”, nước ép detox mua ngoài, nước chanh mật ong vào buổi sáng. Mỗi ly như thế thường chỉ có 50–100 calo, nên tôi nghĩ không đáng kể, có thể tập bù sau. Nhưng tất cả chỉ là ước chừng chứ không đo chính xác nên cuối cùng tổng lượng calo tôi nạp vào vẫn tương đương một bữa ăn.

Tôi tập thể dục hùng hục, thường đi bộ khoảng 30 phút sau bữa tối rồi xem đó là “đã hoàn thành chỉ tiêu luyện tập hôm nay”. Có hôm, tôi tập hăng đến một tiếng, để rồi hôm sau mỏi mệt nghỉ luôn ba ngày. Hễ bận là tôi bỏ tập, rồi tự nhủ: “Mai bù sau”. Nhưng tôi không bao giờ bù được. Hầu như tôi tập chỉ để thấy “mình có vận động”, chứ không mang lại hiệu quả gì.

Giờ tôi vẫn đang giảm cân. Nhưng lần này, tôi không cố ép mình theo trào lưu hay mẹo vặt trên mạng nữa. Tôi chỉ cố sửa từng thói quen nhỏ: ăn đúng lượng, không “quá tay” dù là đồ tốt; tập ít cũng được, nhưng không được nghỉ quá hai ngày liên tiếp; ăn sáng đàng hoàng, để tối không phải ăn bù. Và quan trọng nhất, tôi học cách kiên nhẫn với cơ thể mình, vì thứ tôi cần không phải là gầy nhanh, mà là sống khỏe lâu dài.

Thủy