Tôi mang thai, phải ăn theo đúng lịch mẹ chồng đưa ra

Tôi mang thai, phải ăn theo đúng lịch mẹ chồng đưa ra

bởi

trong
Tôi mang thai, phải ăn theo đúng lịch mẹ chồng đưa ra

Từ những bữa ăn bị ép buộc đến cảnh cãi vã ồn ào, tôi lo sợ tâm lý tiêu cực sẽ ảnh hưởng đến con.

Tôi và chồng mới đăng ký kết hôn tháng năm vừa rồi sau nhiều tháng sống thử và đang có thai nhi 35 tuần tuổi. Vợ chồng ngang tuổi nhau nhưng nhà anh luôn tính tuổi âm và bắt tôi gọi chồng là anh (vì tuổi âm lớn hơn) ngay từ ngày đầu ra mắt nhà trai. Điều kiện nhà anh kém hơn nhà tôi một chút, nhưng lối sống lại hiện đại và tiêu xài nhiều hơn.

Nhiều lúc bị ép ăn, tôi thấy không thoải mái và bảo lại, nhưng lịch ăn món này món kia là cố định thay cơm và tôi không còn cách nào khác ngoài ăn, ăn ngày ăn đêm. Tôi biết mẹ chồng chỉ đang bồi bổ cháu bà nhưng thật sự nhiệt tình quá cũng mệt. Lúc nào tôi cũng bị chê ăn ít, ăn dè dù mức ăn hai bát là giới hạn của tôi.

Chúng tôi không mấy hòa hợp với bố mẹ đẻ của mình. Anh là con trai út, tôi là con gái duy nhất trong nhà. Từ khi chuyển về ở cùng bố mẹ chồng vào tháng một năm nay, tôi thuyết phục anh về, vừa để tiết kiệm chi phí trọ và nhà anh nấu quán cơm, tôi không cần nấu nướng hoặc kêu anh ra ngoài mua đồ ăn lúc bầu bì. Tưởng chừng những lời không hay về gia đình anh là nói quá, có ở trong nhà, tôi mới hiểu.

Tôi còn một tháng nữa sinh em bé, tâm lý thật sự chán ghét cảnh cãi nhau to tiếng. Có lần tôi tự nhiên buồn chán, vào phòng khóc, không vì gì cả. Tôi chia sẻ với chồng rằng mình không thích ồn ào, mong anh có thể nhẹ tiếng và tránh cãi nhau với bố mẹ anh nhiều nhất có thể nhưng đâu lại vào đó. Nguyên nhân cãi nhau hoàn toàn từ những thứ nhỏ nhặt không đáng trong cuộc sống thường ngày. Tôi khó tính và biết anh hay phản ứng, thái độ quá, thậm chí trong bữa ăn hoặc lúc đang làm việc (chúng tôi làm đêm tại nhà). Những lần như vậy, bố chồng nói thêm vài tiếng bảo ban cả hai, nhưng vì lời nói trong nhà không có trọng lượng nên chỉ có lệ, bảo tôi khuyên chồng. Tôi nghĩ: “Đến bố mẹ anh còn không bảo được, làm sao tôi có thể”.

Nhìn chung chồng tôi sống có tình nghĩa, ít nói, nhanh nhẹn, chăm làm và hơi cọc tính. Chúng tôi là mảnh vỡ chắp vá cho nhau khi thiếu thốn tình cảm gia đình từ nhỏ, hệ lụy của đối xử không công bằng giữa các con. Cả hai sống thử cũng vì nguyên nhân khách quan từ mẹ chồng, nhớ lại thì đó là giai đoạn đầu của tôi. Hiện tại chúng tôi đã có kế hoạch ra riêng, đầu năm 2027 khi con chững chạc hơn và công việc mới ổn định. Nhưng tôi không rõ có thể tiếp tục khi phải chịu ngột ngạt trong chính ngôi nhà thế hay không? Tôi lo sợ nhiều yếu tố khác sẽ ảnh hưởng đến con mình sau này. Mong nhận được chia sẻ.

Hoài Thư